Chỉ trong chớp mắt, quanh thân Đạm Đài Mộng và Tạ Tri Vi đã hình thành một luồng gió trông như tấm lưới, Đạm Đài Mộng giật mình, thử bắn một ít linh lực ra bên ngoài. Ánh sáng đỏ sậm kia lập tức bắn toé ra mấy tia lửa, đập lên trên nền tuyết để lại vết tích đen tuyền.
Đạm Đài Mộng kinh ngạc nói: "Đây là......"
"Hôm trước vây khốn đồ đệ ta, chính là thứ này."
Tạ Tri Vi biết Doãn Thương Sơn sớm hay muộn gì cũng sẽ tìm tới cửa, lại không nghĩ rằng ông ta sẽ đến nhanh như vậy.
Nếu ông ta tới vì lý do khác còn đỡ, nếu ông ta tới vì muốn cướp Kim Liên, chỉ sợ hôm nay Đạm Đài Mộng không thể về Thiền Tông. Bởi vì quay về Thiền Tông, sẽ mang tai họa đến cho những người khác.
Mặc dù đối phó với loại nhân vật bật hack này không có nhiều phần thắng, Tạ Tri Vi vẫn như cũ không dám chậm trễ, cũng ngưng tụ linh lực vào lòng bàn tay nện lên trên lưới ánh sáng này.
Linh lực của hắn tất nhiên mạnh hơn Đạm Đài Mộng, nhưng mặc dù đánh ra động tĩnh, lại so với chút ít linh lực của Đạm Đài Mộng cũng không lớn hơn bao nhiêu. Ánh sáng đỏ sậm thoáng siết lại giống như khiêu khích, vết tích rơi xuống nền tuyết lấm tấm giống như những đốm mực đọng.
Đạm Đài Mộng nhìn quanh bốn phía, trầm ngâm nói: "Hung thủ phía sau màn quả nhiên là một người khác, hôm nay hắn lại tới để nhắm vào Tạ chân nhân ư?"
Tạ Tri Vi từ chối cho ý kiến, chỉ cất cao giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-thuong-vi-su-chet-qua-som/1335508/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.