Nửa đêm canh ba, âm thanh này quanh quẩn giữa không trung, đặc biệt lảnh lót.
Tạ Tri Vi: "......"
Tim thật mệt mỏi, giữa người với người tín nhiệm để ở đâu! Doãn Thương Sơn ngươi chờ đó cho ta, quay đầu lại ta phải nhìn xem nam chính trong nguyên tác trừng trị khuê nữ điêu ngoa kia của ngươi như thế nào, cười cho ngươi xem!
Doãn Thương Sơn vừa hô lên, tất cả mọi người trong tiểu viện đều nâng cao cảnh giác. Mục Hạc ngược lại cực kỳ bình tĩnh, gật đầu nói, "Cảm tạ Doãn thế bá đã chiếu cố." Hắn liếc mắt nhìn cửa phòng khép hờ kia một cái, "Trong phòng ta quả thật có người, thế bá gặp rồi sao?"
Doãn Thương Sơn xua xua tay: "Đã nói là ta chưa tiến vào, tất nhiên là chưa từng gặp. Chẳng qua ta nghe được chút động tĩnh......"
Mục Hạc khẽ mỉm cười: "Xin thế bá yên tâm. Hắn là khách quý của ta, bởi vì tới vội vàng, đêm nay sẽ ngủ ở đây."
Doãn Thương Sơn giật mình không nhỏ: "Khách quý, nhưng......" Nhưng hắn chui xuống dưới gầm giường thì giải thích thế nào?
"Sao rồi, thế bá cảm thấy có chỗ nào kỳ quặc ư?"
"Rất tốt rất tốt." Doãn Thương Sơn ho khan một tiếng, đánh trống lảng nói: "Vô Song nhao nhao đòi muốn đến gặp ngươi, nhưng gió lạnh đêm tối, mới vừa rồi nó lại...... Ta lập tức ngăn cản. Nếu hiền điệt đã không có việc gì, vậy ngày mai ta lại để cho nó tới."
"Vô Song quả thật bị hoảng sợ không nhẹ, xin thế bá cứ yên tâm, ta nhất định sẽ tìm ra hung thủ, lấy lại công đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-thuong-vi-su-chet-qua-som/1335480/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.