Đã lâu không tới cập nhật, nếu hôm nay không thu dọn tư liệu trong máy thì đúng là không nhớ ra được. Đại khái là nửa năm nay quá bận rộn, xin giấy tờ xuất ngoại, thi ngoại ngữ dưới dạng phỏng vấn không thân thiện với người mới cho lắm, mặt khác, các kỳ thi trên lớp hay luận văn nghiên cứu cũng trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, lần thứ n ôm sách vào học từ đơn, tôi bắt đầu nghiêm túc hi vọng mình có thể tự phân bào, chia thành n tôi để làm việc.
Có điều, sáng ngày hôm qua, cũng chính là ngày 6 tháng 12 năm 2019, vào lúc 10 giờ 45 phút 30 giây, bỏ ra một phần mười giây để mở hòm thư, sau đó nhận được thông báo trúng tuyển, hơn nữa còn là ideal school.
Được rồi, lại cảm thấy có chút bình thản? Loại cảm giác chỉ là easy game thôi ấy? Nhưng lúc đó cả người tôi đều mơ màng, khó tin, đọc tới đọc lui 10 lần, còn dùng cả Google dịch lẫn Kim Sơn dịch, sau đó không khống chế được mà hét to trong lớp, bị giáo viên tức giận đuổi ra ngoài, sau đó thế chạy như chó điên, chạy đến văn phòng Hạ Thần, thừa dịp không có ai mà ôm chặt anh ấy.
Tôi cực cực cực kỳ vui luôn ấy!!! Nhảy nhót thế nào cũng không diễn tả được!!! Lão tử chính là đệ nhất thiên hạ!!
Vào lúc này đột nhiên hiểu ra cái câu cực khổ là tài nguyên cuộc sống, chỉ cần kết quả tốt thì ai còn nhớ quá trình tròn méo ra sao, chỉ có gào rú mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-thi-ma-nho-tay-chot-vo-mong-giao-vien-thi-lam-sao-bay-gio/3290416/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.