Đình Nhã nắm chặt tay Alin, khoé môi cong lên một nụ cười khinh bỉ, ánh mắt thoáng chốc lạnh lùng khó đoán, người cô toát ra không khí lạnh lẽo đến rùng mình. Alin mím môi, cánh tay bị Đình Nhã nắm của Alin bất giác run rẩy, mắt ánh lên vẻ hoang mang, sắc mặt Alin hơi tái đi, nhưng cô ta không muốn chịu thua, cô ta giằng tay ra, nói cứng giọng:- Chị dám nắm tay tôi sao?
Đình Nhã nhếch miệng, cô nhìn chằm chặp vào khuôn mặt ngây thơ trước mặt mình, thầm cười nhạo vì sự giả tạo đó. Cô nhún vai, thong thả nói:
- Tại em quá "ngoan ngoãn", định giơ tay đánh chị trước mà, chị chỉ tự vệ thôi, em nghĩ xem thế có gì sai không?
Alin siết chặt tay, mặt sa sầm, cô ta giận dữ hét lên:
- Chị câm miệng ngay cho tôi. Chị thì hiểu gì về anh Bảo? Chị có nắm rõ anh ấy bằng tôi không?
Đình Nhã mỉm cười khiêu khích, giọng nói mỉa mai:
- Có thể chị không rõ bằng em, nhưng bốn tháng sống chung cũng không phải là ít đâu, chị dám khẳng định chị hiểu anh ấy không kém em nhiều lắm. Mà thôi, sao chị sánh với em được nhỉ, chị không có tài như em, suốt ngày nhằng nhẵng bám theo Gia Bảo.
- Chị....- Alin không nói được câu gì, chỉ nhìn Đình Nhã đầy hằn học.
Bỗng một giọng nói dịu dàng vang lên, giữa không gian căng thẳng, yên tĩnh:
- Ha ha, không ngờ lại được chứng kiến một cảnh tượng thú vị như vậy. Hai mỹ nhân đang cố tranh giành một chàng trai sao?
Cả Đình Nhã và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-sau-thien-than-la-mot-ac-quy/56366/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.