Một đồng nghiệp Diệp Thị từ bàn làm việc đứng lên, nhìn thấy người đại diện của Lăng Lang, bị dọa hết hồn.
“Anh ấy làm sao vậy?" Người kia hỏi trợ lý của Lăng Lang đang ngồi một bên nhàn nhã lật tạp chí.
Trợ lý ghét bỏ liếc mắt sang bên này một cái, người đại diện đang ngồi trên ghế nhìn trần nhà cười ngây ngô, nước miếng đều sắp chảy xuống, điển hình bộ dạng tên ngốc.
阜 + 昜, tên Phong Hạo chữ Hạo viết như vầy 昊, đều có cùng chữ 日 nghĩa là Nhật, thiên, mặt trời…
Lăng Lang mấp máy miệng, “Vì sao tôi lại không phát hiện sớm một chút chứ? Ngài cùng người đó ngữ khí giống nhau như đúc.”
“Có lẽ vì trong lòng anh, Mạc tiên sinh luôn là một lão nhân tóc trắng xoá,” Phong Hạo cười nói.
"Ngài năm đó chỉ có hai mươi tuổi, " Lăng Lang nhìn chăm chú vào Phong Hạo, “Trên sân khấu chỉ thấy tôi một lần, vì sao lại vì tôi làm nhiều việc như vậy?”
“Tôi đã nói rồi, vì nhất kiến chung tình,” Phong Hạo cũng nhìn chăm chú Lăng Lang như thế, “Đôi mắt của anh, cùng Kim Mao tôi nuôi năm đó, xinh đẹp như nhau.”
“Khi ngài còn nhỏ có nuôi một con?”
Phong Hạo gật nhẹ đầu, “Nó cũng là một trong những tình yêu của tôi, đáng tiếc cuối cùng chết oan uổng.”
“Tôi nhớ là… ăn nhầm thức ăn?”
“Chocolate.” Phong Hạo biểu tình có chút khổ sở, “Năm đó tôi cùng một đứa nhỏ nhà hàng xóm gây gổ, hắn vì trả thù, sau lưng tôi lén cho chó của tôi ăn rất nhiều chocolate, lúc tôi phát hiện thì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-nhi-nguong-vong-cho-anh-nhin-len/1492467/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.