Phong Hạo điều chỉnh góc độ máy quay một chút, để ống kính có thể nhắm chính xác hơn vào mặt Lăng Lang. Lăng Lang như tư thế của một con chó quỳ rạp trên mặt đất, hai tay và hai đầu gối chạm đất, đầu ngẩng cao, cái vòng màu bạc trên cổ bị ánh sáng vàng ấm rọi chiếu ánh lên một tầng màu đồng, trên bề mặt cái chuông rung rung phản xạ ánh sáng rực rỡ.
Phong Hạo búng vào cái chuông một cái, phát ra tiếng vang thanh thúy dễ nghe, “Biết cái này dùng để làm gì không?”
Lăng Lang không biết.
“Sau này anh sẽ biết,” Hắn rời khỏi tầm nhìn, đến phía sau Lăng Lang.
“Động tác nằm sấp này anh nắm bắt rất tốt,” Bàn tay Phong Hạo ôm lấy cái mông rắn chắc vểnh cao của Lăng Lang, “Nhưng thế này cũng không có gì hay để mà kiêu ngạo, bởi vì chó trời sinh chính là tư thế này.”
Hắn không hề báo trước nâng tay vỗ một cái, Lăng Lang không hề có chuẩn bị, cơ mông vì thình lình cảm nhận đau đớn mạnh mẽ co rút, bên trên mơ hồ lưu lại dấu vết đỏ nhạt.
“Nằm sấp cũng là một trong những tư thế chuẩn bị, nhưng hôm nay tôi không muốn dùng tư thế này.”
Hắn lại hạ một mệnh lệnh, “Phục.”
Lăng Lang không chắc chắn, gập lại hai khuỷu tay, tựa đầu nằm trên mặt đất, giống như nguyên lý bập bênh, mông không thể tránh khỏi vểnh cao, đem hậu huyệt hoàn toàn phô bày.
"Không sai, " Phong Hạo tán dương, "Bây giờ có phải cảm thấy tay mình rất thừa thãi không?”
Hắn vừa nói như thế, Lăng Lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-nhi-nguong-vong-cho-anh-nhin-len/1492442/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.