Môi Lăng Lang nhẹ nhàng dừng trên mặt Phong Hạo một lát, lại lặng yên không một tiếng động rời đi, Phong Hạo ngay cả khi ngủ cũng chau mày, như thể thần kinh một khắc cũng không thả lỏng.
Từ đêm Phong Hạo muốn cậu kia, tựa như mở ra một cánh cửa cấm kỵ, cậu không còn nhớ rõ đây là lần thứ bao nhiêu lên giường Phong Hạo, chỉ biết mỗi lần sau khi làm xong, vô luận cậu đau đớn mỏi mệt bao nhiêu, cũng sẽ gắng gượng lê thân thể trở lại gian phòng của mình.
Ban đầu cậu hoài nghi đối phương có hai nhân cách, nếu không sao có thể tồn tại tuyệt đối ôn nhu cùng lãnh khốc hai loại tính cách cực đoan trong một con người, nhưng dần dần cậu đã bỏ qua phán đoán này, vì vô luận ở trạng thái nào, Phong Hạo đều có đồng dạng ký ức.
Tâm tư Phong Hạo Lăng Lang đoán không ra, sự sùng bái của cậu với hắn ngày càng chuyển thành tình cảm mến mộ ai cũng có thể nhìn ra, dù không hề có một câu nói liên quan đến việc này, nhưng ánh mắt cùng hành động của Lăng Lang lại bán đứng tâm tư cậu.
Lại một nụ hôn nhẹ, Lăng Lang yên lặng nhìn chăm chú Phong Hạo trong chốc lát, sau đó mới nhặt lên áo tắm trên mặt đất khoác lên người, bước đi có chút tập tễnh rời khỏi phòng ngủ Phong Hạo.
Cửa phòng bị nhẹ nhàng khép lại phía sau Lăng Lang, sau khi một thanh âm khô khốc vang lên, Phong Hạo nằm trên giường vốn nên ngủ say đột nhiên mở mắt ra.
"OK!" Hai người quay phim độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-nhi-nguong-vong-cho-anh-nhin-len/1492428/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.