Trên một con thuyền nhỏ giữa biển rộng mênh mông, Lăng Lang cùng Phong Hạo đang liều chết vật lộn, Lăng Lang tuy không phải đối thủ của Phong Hạo, nhưng cận kề sống chết, con người thường có thể bộc lộ tiềm năng vượt xa thường nhân.
Phong Hạo dựa vào thể năng cùng sức mạnh đều hơn Lăng Lang, đối phương lại có vết thương trên người, rốt cục chiếm thượng phong, nhưng bản thân cũng bị Lăng Lang đấm vài cái, hai người đều vết thương chồng chất, thở hồng hộc, Phong Hạo miễn cưỡng đứng, chĩa súng vào Lăng Lang đang ngã dưới sàn thuyền.
Lăng Lang đối mặt họng súng của hắn, giãy dụa vài lần đều không được gì, cuối cùng cam chịu nằm xuống đất.
“Anh tốt nhất trước hết đập chết tôi rồi bỏ tôi lại.” Lăng Lang vừa thở gấp vừa nói: “Tôi không muốn chết đuối, lại càng không muốn bị cá nuốt sống.”
“Khi cậu còn sống ăn cá sống nhiều như vậy, trước khi chết bị cá ăn sống một lần đã sao?” Đến lúc này Phong Hạo còn tâm tư nói đùa.
“Nếu không chê, anh có thể ăn luôn tôi, vậy còn có thể chống đỡ lâu một chút.”
Trên thuyền có hai người, đồ chuẩn bị lại chỉ cho một người, muốn sống sót vào đến đất liền, hai người chỉ có thể lưu lại một.
“Đúng là ý kiến hay, tôi lớn như vậy, cái gì cũng nếm qua, nhưng chưa ăn qua thịt người nha.”
Phong Hạo thấy Lăng Lang mất máu rất nhiều, xác nhận anh đã không còn thể lực giãy dụa, lúc này mới thận trọng thu hồi súng.
Hắn nhìn quanh một chút, Lăng Lang là một người tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-nhi-nguong-vong-cho-anh-nhin-len/1492414/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.