Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68
Chương sau
Lăng Lang nhất thời cảm thấy chân như nhũn ra, suýt nữa đứng không vững, không thể không tựa vào ngực Phong Hạo, thở hổn hển nửa ngày mới bình ổn lại. “Thế nào, có phải so với anh trốn trong nhà vệ sinh giải quyết thoải mái hơn?” Phong Hạo trêu đùa nói. Lăng Lang đột nhiên cảm thấy may mắn hai mắt mình bị che kín, nếu không anh không biết phải đối mặt lời trêu chọc của Phong Hạo thế nào, thì ra trước mặt người này mình đã sớm không có bí mật. Nhiệt độ cơ thể Phong Hạo từ trên người anh biến mất, một lúc sau trong phòng tắm truyền đến tiếng nước. Sau khi tiếng nước ngừng lại, là một lúc an tĩnh ngắn ngủi, tiếp theo cái còng bằng da trên cổ tay Lăng Lang được tháo ra. Miếng vải che mắt được cởi xuống, Lăng Lang phản xạ nhắm mắt lại, một lát sau thích ứng mới chậm rãi mở ra, việc đầu tiên sau khi thấy rõ mọi vật là cúi đầu kiểm tra cổ tay của mình. “Anh yên tâm, đạo cụ này rất an toàn, tôi sẽ không để anh mang theo vết thương đi quay phim,” Phong Hạo nhìn ngay ra băn khoăn của anh. “Cái này,” Anh không thể không lên tiếng nói với Phong Hạo. “Đừng uổng phí khí lực, cái vòng này đặc biệt, chỉ có tôi có thể mở.” “Cởi bỏ cho tôi.” “Được, sáng mai sẽ cởi.” “Cái gì?” Lăng Lang bất khả tư nghị trừng hắn. “Đêm nay ngủ ở đây đi, “ Phong Hạo lại tiến đến ôm anh, “Yên tâm, tôi sẽ không động tới anh, đơn thuần chỉ là ngủ mà thôi.” “Cậu đây là đang hỏi ý kiến tôi? Tôi có quyền chọn lựa sao?” Phong Hạo để cằm ở hõm vai anh lắc lắc đầu, "Không có nha." Nghĩ nghĩ, lại bổ sung, "Trừ phi anh không để ý ngày mai xuất hiện trước mặt mọi người bằng bộ dạng này.” Lăng Lang biết Phong Hạo là nói nghiêm túc, không hề lưu cho anh đường cự tuyệt, anh đưa mắt nhìn quần áo rơi rụng trên mặt đất, “Áo ngủ của tôi còn để trong phòng.” “Cứ như vậy là tốt rồi, không cần áo ngủ.” “Tôi không có thói quen không mặc quần áo.” “Thích ứng vài lần thì sẽ thành thói quen.” Phong Hạo sờ sờ đầu anh, “Anh tắm trước, hay chờ tôi tắm xong mới đi?” Lăng Lang giận cực phản cười (quá mức tức giận ngược lại cười),trong ý cười tràn ngập trào phúng, “Sao cậu không trực tiếp bắt tôi cùng cậu tắm chung?” Phong Hạo cũng cười, lắc lắc đầu: “Còn chưa được.” Thời điểm Phong Hạo từ phòng tắm bước ra, Lăng Lang đã nằm trên giường giả vờ ngủ, Phong Hạo ôm anh vào lòng, hôn một cái trên trán, trừ việc đó ra, thật đúng như hắn hứa hẹn, không hề có hành động vượt rào nào với Lăng Lang. “Ngủ ngon, bảo bối nhi.” Hắn dán môi vào bên tai Lăng Lang nhẹ nhàng nói, nhưng Lăng Lang không nghe được. Lăng Lang vốn tưởng đêm này nhất định là một đêm không ngủ, ai ngờ nằm trong lòng Phong Hạo mơ mơ màng màng lại ngủ mất, ngay cả ngủ lúc nào cũng không rõ. Nửa năm qua giấc ngủ của Lăng Lang đều không được sâu, nhiều mộng lại dễ tỉnh, không thể tưởng tượng đêm nay vừa nằm đã ngủ tới hừng đông, cuối cùng bị tiếng chuông điện thoại của Phong Hạo đánh thức. Lăng Lang mơ mơ màng màng tỉnh lại, lúc này mới phát hiện mình lại ở bên một kẻ cần phải đề phòng ngủ sâu như vậy, Phong Hạo không cho anh mặc quần áo, lại đem anh bọc kín trong chăn, thêm cái vòng trên cổ, thật làm anh có ảo giác như chủ nhân làm dấu nhận biết cho sủng vật. Điện thoại reo không ngừng, Phong Hạo đưa tay đè xuống nút loa ngoài: “Là ai?” “Là tôi,” Bên kia đầu dây là người đại diện của Phong Hạo, “Bên ngoài trời mưa, hôm nay đổi thành diễn trong nhà.” Lăng Lang phản xạ có điều kiện nhìn về cửa sổ, rèm cửa thật dày che đi tầm nhìn của anh, nhìn không thấy bên ngoài. “Là cảnh nào?” Phong Hạo hỏi. Điện thoại truyền đến thanh âm lật kịch bản: “Màn bảy, cảnh ba” Lăng Lang nghe vậy sắc mặt đột biến, Phong Hạo ngược lại cười đến thỏa mãn. “Tôi biết rồi,” hắn tùy tay nhấn nút tắt, xuống giường đến bên cửa sổ, vén lên một góc rèm. Lăng Lang cũng nhìn thấy, bên ngoài mưa thực sự lớn, hiệu quả cách âm trong phòng rất tốt, ngăn cách trong ngoài thành hai thế giới, người trong phòng lại hồn nhiên không hay biết. “Xem ra ngay cả ông trời cũng giúp tôi, “ Phong Hạo cảm thán, “Vốn nghĩ chỉ có một đêm duyên phận với học trưởng, bây giờ tôi đoán chắc không phải rồi.” Lăng Lang vô lực ngã xuống giường, động cũng không muốn động. “Xem ra học trưởng đối với tự chủ của bản thân thật không có lòng tin, tôi có thể hiểu được, lần này tù phục thực sự làm quá mỏng, tôi cảm thấy anh hoàn toàn có thể tìm tổ trang phục khiếu nại.” “Nhưng mà trước đó… nếu phát sinh chuyện ngoài ý muốn gì thì thật là rất không xong.” Phong Hạo từ trong rương cầm lấy vật đã giúp Lăng Lang mở ra đêm trước “Lời thoại kịch bản lúc này nên nói thế nào?” Lăng Lang nhắm mắt lại, “Xin hãy mang cho tôi.” Lăng Lang không để ý đến quần áo tối hôm qua mặc tới, lấy một bộ áo tắm từ phòng tắm của Phong Hạo, “Tôi muốn về thay quần áo.” “Vâng, tôi chờ anh.” Lăng Lang vừa mở cửa, liền thấy người đại diện đang gõ cửa phòng mình. Người đại diện chứng kiến Lăng Lang mới sáng sớm mặc áo tắm bước ra từ phòng Phong Hạo, bị dọa đến mắt thiếu chút lọt tròng. “Sao thế?” Người đại diện máy móc đáp: “Gọi di động thì cậu tắt máy, điện thoại bàn trong phòng cũng không ai nghe, nên tôi tới báo, bên ngoài…” “Mưa, đổi thành quay trong nhà phải không? Tôi biết rồi.” Đến tận khi Lăng Lang vào phòng, cửa lạch cạch một tiếng đóng lại trước mặt người đại diện, hắn mới tỉnh ngộ, cái này mẹ nó cũng gọi là có chừng mực? Vậy nếu không đúng mực thì có phải bây giờ hai người có con luôn rồi không! Bạn đang Cá»a phòng Phong Hạo Äá» lại má»t khe há», ngÆ°á»i Äại diá»n là m bá» nhÆ° Äi ngang nhìn và o trong xem xét xung quanh, cá»a bá»ng láºp tức má». âChà o buá»i sáng,â Phong Hạo má»m cÆ°á»i chà o há»i hắn. NgÆ°á»i Äại diá»n kéo lên khóe miá»ng: âChà o buá»i sáng.â âÄến kiá»m tra phòng?â âCáºu cÅ©ng má»t vừa hai phải thôi!â NgÆ°á»i Äại diá»n thấp giá»ng oán háºn. Phong Hạo không ÄỠý chút nà o hÆ°á»ng hắn cÆ°á»i cÆ°á»i: âQuần áo của há»c trÆ°á»ng á» chá» tôi, phiá»n anh gá»i dá»ch vụ giặt ủi giùm Äược không?â Khi LÄng Lang cùng Phong Hạo Äến trÆ°á»ng quay, nhân viên công tác Äá»u Äã chuẩn bá» xong, hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i diá»
n viên quần chúng cÅ©ng Äã Äến, hÆ¡n phân ná»a là ngÆ°á»i nÆ°á»c ngoà i, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng dáng ngÆ°á»i cao to cÆ¡ thá» rắn chắc cắt Äầu Äinh, có và i ngÆ°á»i còn bá» vẽ lên hình xÄm. LÄng Lang Äứng á» lầu hai ngục giam nhìn xuá»ng, Phong Hạo bất tri bất giác xuất hiá»n sau lÆ°ng anh, âNhìn bá»n há», nghÄ© Äến chuyá»n sắp phát sinh, cÅ©ng rất chá» mong phải váºy không?â Từ lúc hai ngÆ°á»i rá»i khách sạn, LÄng Lang không cùng Phong Hạo nói chuyá»n câu nà o, nhÆ°ng hắn từ trÆ°á»c Äến nay Äá»u không ÄỠý tá»± mình Äá»c thoại. Hắn Äến bên cạnh LÄng Lang, hÆ°á»ng dÆ°á»i lầu ÄÆ°a tay giả má»t cái khung camera: âCảnh tượng nà y, diá»
n viên nà y⦠nếu Äá»i thà nh hiá»n trÆ°á»ng quay GV (gay video),khẳng Äá»nh cá»±c kỳ kÃch thÃch, anh có nghÄ© váºy không.â Phó Äạo diá»
n bắt Äầu gá»i diá»
n viên vá» vá» trà của mình, Phong Hạo vá» nhẹ lÆ°ng LÄng Lang, âÄi thôi, nhân váºt chÃnh của tôi.â LÄng Lang ÄÆ°a tay gạt bà n tay không an pháºn Äang vuá»t ve sau lÆ°ng mình, âÄừng Äụng tá»i tôi.â âA!â Tên Äầu sá» vÆ°Æ¡n lưỡi liếm lÆ°ng bà n tay nÆ¡i vừa bá» LÄng Lang Äánh qua, âThì ra gà con thẹn thùng nha.â NgÆ°á»i chung quanh Äá»u cÆ°á»i vang, ai cÅ©ng vÆ°Æ¡n tay không có hảo ý sá» soạng trên ngÆ°á»i LÄng Lang má»t phen, LÄng Lang cản Äược cái nà y không ngÄn Äược cái kia, bá» bức phải liên tục lùi vá» sau, nhÆ°ng lùi vá» hÆ°á»ng nà o cÅ©ng có ngÆ°á»i chắn, theo má»i bÆ°á»c Äi vòng vây lại cà ng thu hẹp, cuá»i cùng vây LÄng Lang á» giữa. âCác ngÆ°á»i Äừng tá»i Äây!â LÄng Lang hoảng sợ kêu lên. Tên tù Äi Äầu cÆ°á»i dâm Äãng, âKhông phải sợ, chuyá»n gì cÅ©ng có lần Äầu tiên, má»i ngÆ°á»i sẽ hảo hảo yêu thÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i.â Ngay khi hắn bắt Äầu nói chuyá»n, có ngÆ°á»i từ phÃa sau ôm cá» LÄng Lang, LÄng Lang không chút nghÄ© ngợi cúi Äầu cắn, tên kia bá» Äau kêu to lên. LÄng Lang thừa dá»p hắn lá»ng tay, dùng khuá»·u tay Äẩy ngÆ°á»i phÃa sau ra, lại Äạp ngÆ°á»i phÃa trÆ°á»c Äang cá» bắt lấy mình má»t cái. NhÆ°ng Äang bá» bao vây, phản kháng nhÆ° váºy rõ rà ng phà công, cá» chân vừa Äá ra liá»n bá» bắt lấy, cánh tay cÅ©ng bá» bẻ mạnh ra sau, LÄng Lang dùng sức giãy dụa, chá» Äá»i lấy trấn áp cà ng bạo lá»±c. âMẹ nó!â Tên tù phạm bá» cắn bÄng bó vết rÄng trên cá» tay chá»i ầm lên: âDám cắn tao? Giữ cằm nó, lá»t sạch nó cho tao, lão tá» phải thao cái miá»ng nó!â LÄng Lang liá»u mạng chá»ng cá»±, nhÆ°ng cả Äám thấy anh Äã nhÆ° cá trong cháºu, cÅ©ng không dùng sức nhÆ° vừa rá»i, thÆ°á»ng cỠý tha anh má»t lần, Äùa anh hai cái, lại bắt, rất giá»ng mèo Äem chuá»t Äùa giỡn trong lòng bà n tay. Theo má»t tiếng vang, tù phục trên ngÆ°á»i LÄng Lang Äã bá» xé toạc, trong Äám ngÆ°á»i láºp tức tuôn ra tiếng hoan hô hÆ°ng phấn, có ngÆ°á»i ý Äá» muá»n kéo quần LÄng Lang, bá» anh dùng toà n bá» khà lá»±c Äá má»t cái, tên trúng Äòn lại bắt Äầu chá»i rủa, thà nh trì của LÄng Lang dần thất thủ. Nhóm tù phạm Äang vây xem trên lầu nhìn thấy tình thế phát triá»n Äến cao trà o, cÅ©ng sôi ná»i la ó, cà ng không ngừng ve vuá»t lên lan can, cả Äám hormone Äà n ông Äá»u bá» mà n ká»ch liá»t nà y châm ngòi, váºt Äặc thù nam tÃnh Äá»u rục rá»ch. LÄng Lang vừa ngẩng Äầu, liá»n thấy Phong Hạo Äang khoanh tay, dù báºn vẫn thong dong tá»±a Äầu và o lan can, mang biá»u tình xem ká»ch vui chá» nhìn anh bá» má»i ngÆ°á»i vô lá»
. LÄng Lang thấy hắn tá»±a nhÆ° Äang chết Äuá»i nhìn thấy cá»ng rÆ¡m cứu mạng. âAnh nói sẽ bảo trụ an toà n của tôi!â LÄng Lang hÆ°á»ng vá» phÃa Phong Hạo hét to. âÄúng váºy,â Phong Hạo không há» có ý phủ nháºn gáºt Äầu, âNhÆ°ng tôi chÆ°a có nói qua sẽ bảo trụ trinh tiết của cáºu.â Äám ngÆ°á»i bên dÆ°á»i nghe xong lá»i Phong Hạo lại cuá»ng tiếu má»t tráºn. âNgay cả bạn cùng phòng cÅ©ng không cứu mà y, tao khuyên mà y vẫn nên ngoan ngoãn từ bá» Äi.â LÄng Lang lại gạt tay má»t tên : âAnh giúp tôi, anh muá»n tôi là m gì cÅ©ng Äược!â "Nói lá»i giữ lá»i?" "Nói lá»i giữ lá»i!" Phong Hạo Äánh mắt, ngÆ°á»i bên dÆ°á»i tuy mặt lá» vẻ thất vá»ng nhÆ°ng vẫn trÆ°á»c tiên buông LÄng Lang ra. Trong chá» nà y Phong Hạo Äá»a vá» tá»i cao, lá»i hắn nói không ai dám là m trái, ngÆ°á»i của hắn tất nhiên những ngÆ°á»i khác cÅ©ng không Äá»ng Äược. Nguy cÆ¡ của LÄng Lang tạm thá»i Äược giải trừ, trong mắt vẫn còn Äá» phòng, vừa dá»n dáºp thá» dá»c, vừa dùng ánh mắt Äá»ch ý quét nhìn xung quanh, khi tin tÆ°á»ng bá»n há» sẽ không tiếp tục Äá»ng thủ vá»i mình, má»i luá»ng cuá»ng tay chân chá»nh lại quần áo Äã cháºt váºt Äến không chá»u ná»i trên ngÆ°á»i, Äi từng bÆ°á»c cẩn tháºn lui ra ngoà i vòng vây. LÄng Lang lui Äến khu vá»±c an toà n, ngẩng Äầu nhìn mắt Phong Hạo trên lầu. Phong Hạo hất Äầu vá» phÃa ngục giam phÃa sau, vẻ mặt LÄng Lang lại cÄng thẳng. Má»t tên tù không sợ chết huýt sáo, thấy Phong Hạo không tức giáºn, lại cà ng nhiá»u ngÆ°á»i tham gia, LÄng Lang trong tiếng huýt gió chói tai, từng bÆ°á»c di chuyá»n vá» phòng giam của mình. Kết thúc của tấn tuá»ng nà y, là hình ảnh tấm ga giÆ°á»ng trắng Äược treo cao cao, ám chá» nÆ¡i nà y Äang phát sinh mà n giao dá»ch không ai biết.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68
Chương sau