Phong Hạo nghe hai chữ đó liền muốn quay đầu lại nhìn, bị Lăng Lang cản lại. 
“Đừng quay đầu!” 
Phong Hạo lập tức hiểu, hắn nhìn qua kính chiếu hậu, quả nhiên thấy có một chiếc xe bám theo. 
“Không hổ là học trưởng, tính cảnh giác cao như vậy.” Phong Hạo đến lúc này vẫn không quên khen ngợi hai câu. 
“Qua nửa năm nữa tính cảnh giác của cậu cũng sẽ cao như vậy.” Lăng Lang ngoài miệng nói, tốc độ xe cũng không chậm mà trái lại càng nhanh, chạy qua một ngõ nhỏ hẻo lánh, đột ngột rẽ vào. Lúc Phong Hạo còn đang cảm thán nghệ sĩ thành danh đều là cao thủ đua xe thì phát hiện chiếc xe phía sau vậy mà vẫn có thể bám theo. 
Lăng Lang lái xe một đường như bay, Phong Hạo cảm thấy cảnh vật ven đường càng ngày càng quen thuộc, mới phát hiện đây là hướng về nhà Lăng Lang. 
Hắn nhất thời hiểu rõ dụng ý của Lăng Lang. Sở dĩ qua thời gian lâu như vậy vẫn chưa có một tên chó săn nào phát hiện địa chỉ nhà Lăng Lang, là vì anh có một tiểu khu xa hoa che giấu, tất cả xe bên ngoài vào đều phải qua kiểm tra xác nhận là cư dân trong khu mới có thể vào. 
Quả nhiên Lăng Lang chở Phong Hạo vào cổng tiểu khu, bảo vệ vừa thấy là xe Lăng Lang liền mở cổng cho anh vào, ngăn xe của tên chó săn lại bên ngoài. Đây là chỗ giới truyền thông vẫn nhận định là “Nơi ở” của Lăng Lang, nhưng thực tế anh cũng không ở đây. Sau khi lái xe vào tiểu khu, tốc độ xe liền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-nhi-nguong-vong-cho-anh-nhin-len/1492405/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.