Là một buổi sáng đẹp, bầu trời không một gợn mây, xanh và trong đếnkì lạ. Minh Nhật lại đứng chờ nó ở cổng, hắn mỉm cười nhìn nó bước nhẹnhàng tiến về phía hắn, hắn vẫn còn cảm giác muốn hét lên thật sảngkhoái “Cô ấy là của tôi đấy!”
Dĩ Hân nhìn hắn, trong nắng sớm, Minh Nhật như phát sáng, thật giốngmột chàng hoàng tử. Nó giật mình, rồi lại yên lòng, từ khi yêu hắn, nócàng ngày cảng mơ mộng, khác hẳn lúc trước.
Lại tay trong tay đến trường, cả hai đều chỉ ước hãy cứ thế này mãi thôi.
—–
Vừa đến cổng trường, thầy hiệu trưởng đã nhắc loa:
– Mời em Gia Minh Nhật lên phòng hiệu trưởng.
Nó thấy kì lạ trong lòng, giọng nói nghe đã khác, dù là không rõ. Hắn nhìn lên cửa sổ phòng hiệu trưởng, ánh mắt phức tạp. Rồi nhanh chóngmỉm cười với nó:
– Em đi trước đi, anh quay lại sau ngay!!
Đương nhiên đâu thể qua được mắt nó, lòng nổi lên cảm giác không an tâm khi nhìn hắn đi.
—–
Hắn bước vào phòng hiệu trưởng, căn phòng tối đen, ánb sáng heo hắttừ cửa sổ đủ để Minh Nhật nhìn thấy gương mặt không phải là chú củamình. Hắn lạnh giọng:
– Ông muốn gì?
Người đàn ông ngồi trên ghế, mỉm cười nhẹ đầy nguy hiểm, ánh mắt lạnh băng nhìn hắn:
– Ta thấy con dường như quá nhập vai rồi đấy nhỉ, con trai?
Hắn nhếch mép, khác hẳn thường ngày:
– Con trai? Sao hôm naylại quý hoá được người bố kính yêu gặp thế này?
Người đàn ông này – Gia Vương Thịnh, là cha nuôi của hắn, từ bé đãnhận hắn về làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-nao-cung-bi-bat-thi-chay-lam-chi-cho-met/62030/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.