Cuối cùng ngày mà ai cũng mong đợi, dạ hội ”Future”.
Sáng ra không khí ấm áp lạ thường, thật ngạc nhiên khi đang trongcuối thu đầu đông này lại có một ngày nắng nhẹ đến vậy. Dường như thờitiết đang ủng hộ cho ngày hôm nay được diễn ra tốt đẹp. Trường TK đượctrang hoàng với biết bao sắc màu. Sinh viên náo nức chuẩn bị cho đêmnay, có người còn trốn cả tiết để đi làm đẹp. Duy chỉ có 2 con ngườiđang trong thời kì tâm trạng không mấy vui vẻ.
Minh Nhật đã dậy từ khi mặt trời còn chưa mọc. Cả đêm trằn trọc chẳng thể ngủ được, hắn đã phi xe đến nhà nó, đứng trong góc khuất nhìn lênphòng ngủ hiện đang tối đèn kia. Thở dài cái thượt, hắn tự trách mình đã quá ngu khi sa vào lưới tình khó dứt. Chợt thấy nó bước ra khỏi nhà,ngạc nhiên, liếc đồng hồ, mới có 5h, nó định đi đâu.
Dĩ Hân khó ngủ, nằm trên giường làm gì, chi bằng dậy sớm đi dạo hưởng không khí trong lành còn hơn. Khoác vội cái áo dài cho đủ ấm, nó bướcra khỏi nhà. Đi bộ bên hồ, tuy thời tiết có ấm lên nhưng lòng nó vẫnnguội lạnh. Sau gần một tuần trở nên xa cách, sao hắn không có dấu hiệudừng lại chứ? Nó chợt thấy cô đơn, dù ngoài mặt không thể hiện, Dĩ Hânbiết trong trái tim của mình, một góc nhỏ đang mong hắn quay trở lại như xưa. Nó sẽ cười nhiều hơn với hắn, vui vẻ chấp nhận những trò đùa củahắn, và trên hết, thừa nhận lòng mình đã có hắn. Nó nhớ nụ cười tỏanắng, nhớ mái tóc bồng bềnh, nhớ mùi hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-nao-cung-bi-bat-thi-chay-lam-chi-cho-met/62025/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.