Cố Doãn Doãn nhìn chằm chằm vào cánh cửa đã đóng chặt một lúc lâu, tâm trạng của cô lúc này vô cùng rối bời.
Kể ra cô làm dâu nhà họ Lục sắp sửa tròn hai năm rưỡi, cho dù không có được tình cảm của người đàn ông, nhưng Cố Doãn Doãn vô cùng khó xử mỗi lần chạm mặt ông bà Lục.
Lục phu nhân hết mực yêu thương cô, coi cô như là con gái của bà. Ấy vậy mà mấy năm qua Cố Doãn Doãn lại phụ lòng mong mỏi của bà.
Chỉ còn sáu tháng nữa là cô không còn là con dâu nhà họ Lục, liệu rằng lúc ấy Lục phu nhân có tỏ ra vẻ mặt thất vọng, chán ghét cô hay không?
Cố Doãn Doãn thở dài, gom những mọi âu lo ném sang một bên.
Cô bước vào phòng ngủ của mình, từ trong gầm giường lấy chiếc vali ra, sửa soạn quần áo thiết yếu để mang đi.
Trong lúc loay hoay tìm vài bộ đồ ngủ, bỗng nhiên có một chiếc khăn tay không biết từ đâu rơi xuống, thu hút sự chú ý của cô.
Động tác của Cố Doãn Doãn dừng lại, đưa mắt nhìn về chiếc khăn tay rơi đậu trên đùi của mình.
Bất chợt ký ức bị quá khứ chôn vùi bấy lâu nay ùa về.
Nhìn hoạ tiết được thêu trên khăn tay, trong lòng Cố Doãn Doãn dâng trào một cảm giác nhung nhớ.
Cô cầm nó trên tay, mùi nước xả vải thơm ngát truyền đến bên mũi. Cố Doãn Doãn không thể kiềm chế được cảm xúc của chính mình, đôi mắt bất giác đỏ hoe, sống mũi cay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-long/3360271/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.