Những lời Khúc Lệ San vừa thốt ra, dì Hoa ngạc nhiên ngoảnh đầu lại nhìn về phía cô, thăm hỏi tình hình. 
"Tiểu thư, sao cô lại nói như vậy?" 
"Dạ? Ý của dì là sao?" Khúc Lệ San của thấy bối rối, ngước mắt lên nhìn bà một cái. 
Dì Hoa thở dài, đáp lại: "Vốn dĩ hai người là vợ chồng cơ mà! Có gì đáng ngạc nhiên khi thiếu ngủ qua đêm cùng cô chứ!" 
Khúc Lệ San không tin vào những gì mà tai mình vừa nghe thấy, cứ ù ù hệt như cối xay gió. 
"Tại sao chứ... rõ ràng anh ta luôn giam cầm cháu! Đã thế giữa cháu và anh ta vẫn còn là vợ chồng, vậy vì sao còn định kết hôn với Khúc Linh San?" 
"Giam cầm tiểu thư chỉ vì sợ người nghĩ quẩn tìm đến cái chết như đợt trước. Còn kết hôn với đại tiẻu thư, tôi nghĩ thiếu gia chỉ dùng kế “hổ điệu ly sơn” thôi. Để có thể hiểu rõ những gì mà thiếu gia làm, tôi nghĩ chỉ có mình cậu ấy là hiểu rõ nhất!" 
Nói xong, bà tháo bao tay ra, đi đến cạnh nồi cháo cầm cái muỗng khuấy đều. Cảm thấy độ sóng sánh của cháo vừa đủ, dì Hoa múc ra một bát lớn, mang ra trước mặt Khúc Lệ San. 
"Tiểu thư, cô không phải lo lắng gì thêm. Đã hơn hai tháng rồi, thiếu gia thấy cô tâm tình đã tốt lên, cho nên kể từ phút này cô được tự do hoạt động." 
Khúc Lệ San cắn chặt môi dưới, cầm chiếc muỗng trên tay khuấy nguội bát cháo, ngẩng mặt lên nhìn dì Hoa. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-long/2758525/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.