Lục Triết Tần bỏ ngoài tai những lời bất mãn của cô gái, anh cuồng nhiệt ôm hôn cô.
“Lục Triết Tần, buông em ra! Cơ thể của em đang khó chịu!”
“Một lần thôi không được sao?”
“Không được!”
Ai có thể tin được miệng lưỡi giảo hoạt của gã đàn ông đang chìm đắm trong dục vọng cơ chứ?
Chẳng phải ban nãy anh đã tự thú với cô, một đêm ít nhất anh làm ba lần.
Ban ngày ban mặt, người đàn ông đột nhiên phát dục, cô chống đỡ sao cho nổi đây?
Vừa mới ra tù chưa kịp đi rửa tội đã bị người đàn ông đè ra xe làm rồi.
Đêm qua cũng may cô thoát khỏi móng vuốt của con sói đói, không thì sớm nay đã nằm liệt giường, không còn sức để mà đi ra ngoài dạo chơi.
Nếu như có bước khỏi giường, thì Khúc Lệ San cũng không tránh khỏi dáng đi hai hàng.
“Tên chết bầm này! Em đã nói với anh là tự xử mà!”
“Anh không tự xử được, phải cần đến em!”
“Anh đừng biện lý do không chính đáng cho mình!”
“Anh bị em mắng oan rồi! Rõ ràng trong bệnh viện anh có nói, sau khi em cải tạo anh đã phẫu thuật thắt ổng dẫn tinh rồi!”
“Ừm… thì…”
Cô bỗng nhiên nhớ tới câu nói của anh trong bệnh viện.
Nhưng phẫu thuật thắt ống dẫn tinh có liên quan gì đến không tự xử lý được chứ? Anh vẫn là đàn ông cơ mà, vẫn này sinh ra ham muốn như thường lệ.
Còn nữa, hôm qua lúc đón cô khỏi trại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-long/2758435/chuong-62.html