Lúc này cửa phòng bệnh được mở ra, trợ lý Lâm trên tay cầm theo cặp lồng cháo bước vào.
Nếu như đêm qua không liên lạc được với Lục Triết Tần, có lẽ giờ này anh đã bị lên co giật cắn vào lưỡi từ bao giờ rồi.
Cũng may trợ lý Lâm đến kịp lúc, đưa anh đến bệnh viện cấp cứu kịp thời, anh mới có thể thoát khỏi bệnh cảm mạo này.
Trợ lý Lâm đặt cặp lồng cháo ở trên bàn, anh ta cúi xuống điều chỉnh tư thế nằm cho Lục Triết Tần sao cho thoải mái nhất, sau đó mới ngồi xuống.
“Lục tổng, anh thấy trong người thế nào rồi?”
Lục Triết Tần không đáp lại, anh im lặng nhắm mắt lại, trong đầu cố tìm kiếm bóng hình của cô.
Trợ lý một lần nữa thở dài, tiếp tục nói: “Tối hôm qua có tài liệu cần anh xử lý. Nhưng tôi liên lạc với anh không được, đến biệt thự tìm anh thì phát hiện anh sốt cao, nên đã lập tức đưa anh vào bệnh viện cấp cứu.”
“Tại sao không để tôi chết đi!”
Giọng nói anh khàn khàn vì mệt mỏi, cổ họng đắng ngắt, đôi môi khô khốc vì thiếu nước.
Nếu như để anh chết rồi, anh có thể dễ dàng tìm được cô.
“Hả?”
Trợ lý Lâm vô cùng khó hiểu.
Nếu như chỉ chậm vài phút nữa thôi, người đàn ông sẽ lên cơn co giật, nếu không có ai bên cạnh ngăn cản sẽ bị cắn vào lưỡi mất.
Đi theo làm việc bên tổng giám đốc bao nhiêu năm, anh ta đương nhiên hiểu rõ tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-long/2758396/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.