Cố Doãn Doãn sải bước chân đi vội đến trước cổng biệt thự của cô bạn thân. Từ trong túi xách lấy ra chiếc điện thoại đã bị vỡ màn hình cách đây được vài hôm, bấm số gọi cho Trân Trân ra mở cửa.
Khi cánh cửa mở ra, Trân Trân khá bất ngờ khi thấy trên tay Cố Doãn Doãn kéo theo một vali đồ lớn, chớp chớp mắt nhìn cô một hồi, sau đó mới phản ứng lại mà giúp Cố Doãn Doãn chuyển đồ đạc vào trong phòng.
Sau khi để gọn đồ đạc, Trân Trân vươn vai để giãn gân cốt, đưa mắt nhìn về gương mặt buồn sầu của Cố Doãn Doãn, chép miệng nói đùa.
“Này, bạn thân yêu! Vừa về nước đã bỏ nhà đi bụi thật đấy hả?”
“Nam Cung Trân Trân, mình muốn ăn bám cậu cả đời!”
“Ô! Thật vinh hạnh cho tôi quá thưa quý cô! Vậy thì để tôi chăm sóc cho quý cô nửa đời còn lại!”
Vừa nói, Nam Cung Trân Trân nhoẻn miệng cười tươi như hoa. Để chọc cho bạn mình vui vẻ, cô ấy vừa giả làm mặt quỷ vừa huých khuỷu tay vào cạnh sườn để được nhìn thấy nụ cười ngọt ngọt của ngày nào, nhưng Cố Doãn Doãn không có nhã hứng trước hành động mua vui của cô, mặt lạnh thở dài đầy ngao ngán.
“Đừng buồn nữa có được không? Nhìn mặt cậu cũng khiến cho mình tụt cảm xúc, muốn buồn theo cậu luôn rồi!”
Cố Doãn Doãn cảm thấy có chút phiền toái trong lòng, đưa tay lên day day hai bên thái dương, giọng nói thoát ra khỏi cổ họng có chút mệt mỏi.
“Haiz,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-long/2758379/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.