Cố Doãn Doãn cười khổ. Cô thật tình đâu muốn động viên người đàn ông mặt nặng mày nhẹ này đâu, chỉ là cô tuột miệng nói ra mà thôi.
Cô ngẩng đầu lên, nhìn vào mặt Lục Triết Tần mà nói: “Người vợ trước kia của anh thật kiên trì. Tôi rất tò mò về cô ấy, nếu được anh có thể cho tôi xem mặt của cô ấy được không?”
Lục Triết Tần trực tiếp từ chối: “Không đời nào!”
Cố Doãn Doãn bật cười: “Anh làm tôi nhớ đến chuyện tình đang dang dở của cô bạn ngoại quốc của tôi!”
Lục Triết Tần nhíu mày, muốn định nói gì đó nhưng lại bị cô cướp thoại: “Anh có muốn nghe không?”
Không để cho người đàn ông có cơ hội từ chối, Cố Doãn Doãn ngay lập tức đọc tâm thư của người bạn ngoại quốc quá cố. Từng câu từng đều khắc sâu trong đầu cô, khiến cô chỉ đọc qua vài lần đã nhớ lâu.
“Anh và em đã yêu nhau từ thời sinh viên, và sau khi tốt nghiệp, anh đã cầu hôn em. Em đã vui mừng đồng ý, và hai người chúng ta đã cùng nhau xây dựng một gia đình hạnh phúc. Anh là một kỹ sư giỏi, em là một giáo viên dạy tiếng Bồ Đào Nha. Chúng ta có một cậu con trai đáng yêu, tên là David.
Nhưng rồi, cuộc sống bận rộn đã khiến anh và em xa nhau dần. Anh phải đi công tác nhiều, em phải chăm sóc con và nhà cửa. Anh và em ít có thời gian để nói chuyện, để quan tâm đến nhau. Anh bắt đầu cảm thấy cô đơn và chán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-long/2758300/chuong-98.html