Mặc dù thấy Hồ Cẩm Đào có rất nhiều tài lẻ, nhưng Hồ Quý Mộc không hề mảy may nghi ngờ thân phận thật của cô. Hai người có duyên được làm mẹ con của nhau, chính ông trời đã đem món quà vô giá đến bên cuộc đời của bà. Chính vì vậy mà Hồ Quý Mộc luôn tin tưởng cô con gái nuôi đa tài này, vừa xinh đẹp động lòng người lại có thể khéo tay đến như vậy. 
"Hai năm nay sống riêng mẹ thấy được làm chính mình! À phải rồi, cô gái đó đã sinh cho ông ta một bé trai bụ bẫm chứ?" 
Hai năm qua cuộc sống của Hồ Quý Mộc có thêm người con gái này, tâm trạng của bà đã thay đổi rất nhiều. Chứ không giống như những chuỗi ngày sống khắc khổ trong biệt thự Cố gia, tư tưởng phong kiến vẫn còn in sâu trong tiềm thức của Cố lão phu nhân. Mấy năm qua Cố Kiểm Thiêm vẫn còn nuôi tình nhân bên ngoài, nếu như cô tình nhân đó hạ sinh cho Cố gia một quý tử thì nhất định sẽ trở thành Cố phu nhân của Cố gia. 
Tưởng chừng như xác suất sinh bé trai đạt chỉ số không phần trăm, nào ngờ đầu năm ngoái một cô nàng tình nhân của Cố Kiểm Thiêm đã mang thai ngoài ý muốn, đến tháng thứ năm cô ấy mới phát hiện ra sự xuất hiện của thai nhi. 
Cô vợ lẽ của Cố Kiểm Thiêm tên là Miêu Hoả Mễ, vừa bước sang tuổi hai mươi lăm sắc xuân. Người phụ nữ ấy sinh ra trong hoàn cảnh éo le, cả gia đình của Miêu Hoả Mễ đều bất hạnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-long/2684179/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.