Hứa Tề Tư dạo bước khắp căn phòng, phát hiện ở đây toàn những loài hoa cậu thích.
Cậu ngạc nhiên hỏi: "Sao anh Ôn Tịch biết em thích hoa gì?"
Nguyễn Ôn Tịch đi tới bên cạnh cậu, nói:
"Một phần là anh quan sát được, một phần là do anh thấy mấy loài hoa thường hay xuất hiện trong tranh của em nên anh mạnh dạn đoán thử."
Quả thật là khi vẽ nếu cậu bị bí bối cảnh thì sẽ thường vẽ những cây cỏ hoa lá mà mình thích vào, nhưng cậu không ngờ Nguyễn Ôn Tịch lại để ý kỹ đến như vậy.
Chỉ hai ba ngày ngắn ngủi, mỗi ngày chỉ có thời gian buổi chiều để thực hiện, xem ra Nguyễn Ôn Tịch đã tốn không ít công sức thiết kế nên căn phòng mới tỉ mỉ và đẹp đến như vậy.
Hứa Tề Tư thật sự rất cảm động, cậu nói:
"Thực ra em cũng có chuẩn bị một món quà cuối năm để tặng anh Ôn Tịch, tuy còn chưa hoàn thành, hơn nữa......cũng không dụng tâm bằng anh Ôn Tịch."
Càng nói cậu càng cảm thấy xấu hổ, giọng cũng từ từ nhỏ lại.
Món quà cậu tính tặng chính là quà Tết, cũng là quà để cảm ơn Nguyễn Ôn Tịch đã chiếu cố cậu bấy lâu nay, nhưng thật không ngờ là Nguyễn Ôn Tịch lại đi trước cậu một bước, chuẩn bị món quà hết sức tỉ mỉ.
Nguyễn Ôn Tịch nhìn ra suy nghĩ của cậu, anh chỉ cười khẽ nói:
"Không sao cả, chủ yếu là tâm ý của tiểu Thất. Chỉ cần là quà tiểu Thất tặng, với anh mà nói thì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-livestream-thi-bi-con-cung-hao-mon-tho-lo/2498986/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.