Từng câu từng chữ lúc này của Hạ Duy khiến cho Bạc Vũ Thần cảm thấy không tin.
Hắn chưa từng nghĩ Hạ Tình lại yêu hắn.
...
Tại phòng riêng ở bệnh viện nơi cơ thể của Hạ Tình đang ở đó.
Bạc Vũ Thần đứng bên cạnh nhìn người con gái đang nằm ở trên giường khuôn mặt không chút màu sắc của sự sống.
Hắn đưa tay chạm vào khuôn mặt cô nhẹ nhàng vuốt nhẹ.
“Tiểu Hạ.”
Hạ Hạ, Tiểu Hạ.
Đây là cái tên mà hắn và em gái vẫn gọi Hạ Tình lúc còn nhỏ, nhưng sau khi em gái qua đời hắn không còn gọi cô bằng cái tên này nữa.
“Chủ thượng.”
Hắn còn muốn nói gì đó với Hạ Tình thì Hạ Duy đi vào.
“Mọi chuyện ở đây tôi đã sắp sếp xong rồi, 2 ngày sau tôi sẽ đưa Tình nhi trở về quê nhà.”
“Hạ Duy, ngươi và Hạ Tình ở lại đây đi, ta không bắt người làm việc cho tổ chức nữa, chỉ cần người và Hạ Tình ở đây.”
“Chủ thượng, tôi không thể tôi muốn đưa con bé quay về quê hương, yên nghỉ tại đó. Chủ thượng ngài đã đồng ý với tôi rồi.”
“Chuyện này tạm thời tính sau.”
Bạc Vũ Thần sau khi rứt lời cũng nhanh chóng rời khỏi.
Khi ra đến bên ngoài và trở về, ngồi trên xe hắn không biết bản thân đang suy nghĩ gì mà lại nuốt lời.
Nhưng nghe thấy Hạ Duy nói muốn đưa Hạ Tình rời đi hắn bỗng nhiên cảm thấy không nỡ, không muốn để Hạ Tình rời đi, nhưng rõ ràng Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-le-em-khong-nen-yeu-ngai/3471192/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.