“Tuyết nhi, em đợi anh, anh hai nhất định sẽ khiến hắn nợ máu trả máu.” Bạc Vũ Thần nói.
Thật sự đối với hắn cái chết của em gái là cú sốc vô cùng lớn.
Hơn nữa người gây ra cái chết đó lại là người bạn thân của hắn.
Càng nghĩ đôi mắt của hắn càng đỏ.
Đối với hắn em gái là người vô cùng quan trọng.
Sức khỏe của mẹ yếu lên ba không thể chăm sóc cho hai anh em được.
Thân làm anh lên từ nhỏ em gái là do một tay hắn chăm sóc.
Nhưng viên ngọc được hăn nâng niu trong tay lại bị kẻ khác sát hại.
Điều đáng hận nhất kẻ đó lại là người bạn thân hắn coi nhu trí cốt mà đối sử.
Nhưng điều hắn nhận lại, lại là cái xác lạnh lẽo đầy máu của người em gái hắn yêu thương nhất.
Càng nghĩ đến cái chết thảm của em gái càng khiến hắn muốn xé xác người đó.
...
Sáng hôm sau.
Từ Tịnh Lan đã thức dậy.
Bước xuống lầu, liền quay sang nhìn quản gia.
“Quản gia, hôm qua anh ấy có về không.”
Ánh mắt của quản gia lạnh băng khuôn mặt cũng không có biểu cảm nào trả lời.
“Thưa phu nhân, thiếu gia hôm qua có về, nhưng người đang ở căn phòng đó, tôi nghĩ người không lên vào.”
Nghe quản gia nói hăn đang ở căn phòng đó.
Càng khiến ả thêm tò mò.
Sống chung với hăn nhiều năm như vậy, muốn thứ gì đều có thể làm, nhưng hắn lại không bao giờ cho ả bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-le-em-khong-nen-yeu-ngai/3471185/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.