Dương Lệ Nhiên lấy từ trong túi áo thanh đoản đao được cất giữ trong chiếc hộp kia ra chém đứt cây gậy của Dạ, tiện thể tặng luôn cho hắn ta một vết rạch thật lớn trên chiếc mặt nạ, động tác cực kỳ nhanh và dứt khoát, nhanh đến mức những người gần đó không thể theo kịp tốc độ của cô, chỉ biết đứng đó nhìn theo.
Cạch!
"Không thể nào."
Khoảng khắc chiếc mặt nạ của Dạ rơi xuống cũng là lúc Dương Lệ Nhiên bị đánh bật ra xa, suýt nữa liền đi mất hai cái xương sườn. Nhưng điều khiến cô ngạc nhiên hơn cả, Dạ không ngờ lại là một con người bằng xương bằng thịt, hơn nữa, từ dung mạo đến ngũ quan lại giống cô đến lạ thường, cứ như.. anh em ruột thịt vậy.
"Ngươi.. gương mặt đó là sao?"
Cảm giác khó chịu lúc đó nữa trỗi dậy, Dương Lệ Nhiên nắm lấy con dao ném về phía gương mặt ấy, muốn xem xem nó rốt cuộc là cái gì thì đột nhiên con dao ngừng lại giữa không trung sau đó rơi xuống. Người cô cũng vì thế mà tự chủ đi đến chỗ Dạ mặc cho cô có kháng cự đến mức nào.
"Thả ra!"
"..."
Dạ vẫn giữ im lặng quan sát cô, còn cô thì chẳng khác nào con cá trên chảo nóng, hết đá rồi đạp vẫn không chạm được một thớ thịt trên người hắn ta, bất quá đành cam chịu im lặng chờ xem hắn ta muốn làm gì, thứ nhận sau bao phút chờ đợi lại là nụ cười khó hiểu của hắn ta.
Phụt!
"Hở?" Dương Lệ Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-la-chi-mong/2757119/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.