Dương Lệ Nhiên khi biến thành nam nhân quả thực là phong hoa tuyệt đại, tiên tư ngọc sắc, khiến cho người say mê nữ sắc từ nhỏ như Ma U trong phút chốc phải đỏ mặt. Tương truyền rằng đôi mắt của hồ ly có thể hớp hồn người bị nó quyến rũ, một khi xa vào bẫy thì khó lòng mà thoát ra được, cả người chìm đắm trong hư ảnh, tâm trí hỗn loạn. Tuy đồn là thế, Ma U vẫn một mực để Dương Lệ Nhiên quyến rũ mình, bề ngoài thì trông có vẻ bị cô hớp mất hồn trí, thực chất là đang dùng bí thuật dò xét cô.
Bí thuật này chỉ có thể thi triển được khi người thi triển và người bị thi triển phải sát lại gần nhau nhất có thể, môt khi thi triển thì nội tâm lẫn bí mật của người đó đều sẽ bị người kia nắm rõ trong lòng bàn tay.
Dương Lệ Nhiên cũng đâu có dễ xơi đến thế, sức mạnh của Hồ Cung Chủ* không phải để làm cảnh, phân tách linh hồn, biến hóa không gian, xáo trộn vạn vật, còn có thể xuyên thấu tâm tư người khác.. tất cả đều quen thuộc như thể cô đã từng thi triển qua, hiện tại, cô cũng rất muốn xem xem Ma U là loại người như nào, bất giác cũng thi triển bí thuật.
"Ngươi!"
"Cô!"
Dương Lệ Nhiên hơi nhếch môi, vỗ tay tán thưởng: "Uầy, không ngờ là đồng hương, còn là cái tên khốn dám chọc thủng bánh xe đạp của ta, được lắm, coi như ta bị đày đến đây cũng không quá thiệt thòi."
Ma U hơi chột dạ, sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-la-chi-mong/2757104/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.