Hai ngày sau kho hàng bị cháy đã được dọn dẹp lại đàng hoàng. Đường Dã cùng anh em bận đến tối mặt tối mày, vừa lo chạy tiền để thanh toán cho mấy đại lý đục nước béo cò, vừa phải phối hợp với cảnh sát thị trấn điều tra vụ hỏa hoạn.
Đến cả thời gian ăn uống cũng gấp rút, Đường Dã cũng tạm thời bỏ bê cô gái nào đó còn đang mặt lạnh mày nhẹ với anh.
Chuyện cô giấu diếm anh muốn đưa tiền cho Ảnh Tử anh đã biết. Ảnh Tử chắc chắn không thể giấu được anh, mà cậu chàng cũng không dám tự tiện nhận tiền của Cố Yến Nam.
Có điều Ảnh Tử cũng đã khuyên đại ca suy nghĩ lại, bỏ quách đi tự tôn gì đó mà nhận sự trợ giúp của cô, nhưng đại ca lại rầu rĩ, bất lực lắc đầu: “Tôi còn chẳng có danh phận thật sự bên cô ấy, vậy lấy tư cách gì nhận tiền của cô ấy.”
Đã nói đến mức đó, cậu đành thở dài chịu thua thôi.
Chỉ là vấn đề này quá lớn, mấy con buôn cứ như cùng nhau hợp tác chơi Đường Dã vậy. Đã vậy những đơn hàng đã giao lại chưa lấy lại được tiền. Mọi thứ đều như đang ngầm dồn Mê Mộng vào thế khó, thậm chí là đẩy Đường Dã vào cảnh nợ nần ngập đầu. Nếu đợt trước không phải vì món nợ bài bạc kếch xù của Hứa Linh thì hiện tại đã không đến mức khó khăn như thế này.
Rõ ràng là kẻ đứng sau đã lên kế hoạch thực hiện từng bước.
Đường Dã nâng cổ tay nhìn đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-hinh-cua-em/2868156/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.