Nước lạnh xối liên hồi, dù anh có bị ngâm đến rét lạnh cũng nhất định giữ bản thân mình sạch sẽ, anh tuyệt đối không làm chuyện có lỗi với Cố Yến Nam.
Bên ngoài chợt có tiếng gõ cửa.
Hứa Mân rên rỉ trên giường cũng bị hoảng hốt, đầu óc cô ta đang dần mê man, giây sau đó cô ta nghe giọng phụ nữ truyền đến. “Đường Dã.”
Là Cố Yến Nam.
Sao… sao cô lại ở đây? Không phải đã về thành phố từ lâu rồi?
Hứa Mân nuốt khan, trong đầu lóe lên tia toan tính, cô ta ra sức ve vuốt cơ thể mình, âm thanh rên sướng cứ vậy tự nhiên thốt ra.
Người ngoài cửa nâng tay định gõ lần nữa thì nghe được những thứ không nên nghe.
Tiếng giày cao gót xa dần xa dần rồi biến mất.
Hứa Mân bật cười sung sướng, dù Đường Dã không làm cô ta đi nữa cũng không quá quan trọng, vì cô ta đã dựng một vở kịch lừa được Cố Yến Nam.
Thuốc quá mạnh, thân thể và đầu óc cô ta sắp nổ tung.
Gắng gượng dậy, muốn đi vào phòng tắm.
Chỉ là mới vừa ngồi dậy, thân thể trần truồng còn chưa kịp làm gì thì cửa phòng đã bị ai đó đạp tung.
Cô ta khiếp sợ hét lên thất thanh. Cặp mắt trợn to nhìn chằm chằm người phụ nữ lạnh lùng đứng ở cửa.
Nhìn cô nện từng bước tới gần, Hứa Mân quơ lấy chăn phủ lên người, giọng cô ta yếu ớt: “Cố Yến Nam… cô… cô.”
Cố Yến Nam siết rồi buông lỏng nắm tay, sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-hinh-cua-em/2867741/chuong-49.html