-Ngươi đến đây làm gì?
-Đến thăm ngươi, không được sao?
-Thăm ta? Trời sập!
Nàng nói thẳng thừng! Làm gì có lòng tốt vậy chứ?
-Ngươi ghét ta đến vậy sao?
Không phải là ghét, mà là cực kì căm ghét! Nhưng là nàng không tiện nói ra thôi! Dùng đôi mắt lãnh đạm nhìn hắn, nàng chợt thấy hắn rất đẹp! Ngũ quan hài hòa, cương nghị, nhìn rất phong trần, nhưng vẫn mang vẻ nho nhã. Mắt hắn thật sâu, đen, như trong suốt vậy! Nam nhân hiếm ai được như hắn, đến Vương Ngu cũng không bằng! Mà sao hôm nay nàng quan sát hắn kĩ vậy nhỉ?
-Bổn vương…
Hắn tiến lại thật gần nàng, nàng tức tối quay mặt đi. Dù là gì đi nữa, nàng vẫn ghét hắn! Nhất định là ghét hắn! Người tốt nhất với nàng chỉ có cha và Thiên Quân thôi! Đường Uẩn tiến sát lại nàng, đã ngửi thấy hương lài từ tóc nàng tỏa ra. Trong cung chẳng thiếu mĩ nhân nhưng tất cả bọn họ đều dùng đủ mọi cách để quyến rũ hắn, rất đê tiện! Còn nàng, xem thường hắn, ghét hắn ra mặt, chẳng nể nang! Làm hắn càng ngày càng cảm thấy hứng thú mà đến mức là tư ý với nàng. Hoa hồng có gai thật!
-Nếu không có gì thì ta đi ngủ, ngươi về đi!
Đêm hôm rồi còn tới phá đám cho bằng được! Hừ, đáng ghét!
-Dĩ nhiên, bổn vương đến đây để ngủ!
-Cái gì?
Nàng thét to! Ngủ với nàng? Chuyện động trời gì thế này?
-Ngươi là phi tần của trẫm, trẫm không có quyền đó sao?
-Phi tần? Ai là phi tần của ngươi? Ta không tự nguyện, ta chỉ vào cung theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ghet-ta-yeu-nguoi/1606033/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.