au khi trở lại Giang Thành, Khương Yếm đưa Trần Hi Hạc về nhà mình. Mục Vọng cũng vừa về tới, anh đang nghiên cứu cách nướng bánh quy trong phòng bếp. Mùi bánh nướng thơm ngào ngạt lan tỏa khắp căn nhà. Năm ấy Đào Đào còn chưa hóa hình thì đã bị sấm sét đánh chết, vậy nên Trần Hi Hạc không biết dung mạo của anh sau khi hoá hình sẽ trông thế nào; nhưng lần đầu nhìn thấy Mục Vọng, ông ta đã lập tức nhận ra. Ông ta cười, hỏi: "Yếm Yếm nặn hình cho con à?" Mục Vọng nhìn chằm chằm Trần Hi Hạc hồi lâu rồi anh lau tay dính bột mì lên tạp dề, vui vẻ bảo: "Phụ phi của chị gái trở lại rồi." Trần Hi Hạc khẽ gật đầu: "Đúng vậy." Mục Vọng nhớ đến câu hỏi vừa rồi của Trần Hi Hạc, chỉ vào bản thân mình: "Là chị gái nặn ạ." Trần Hi Hạc hiểu: "Lúc nhỏ con bé chỉ thích vậy thôi, gặp phải bức tranh nào xinh đẹp là ngắm thật lâu." Khương Yếm liếc hai người. Nhìn ánh mắt toát lên vẻ kiêu ngạo của Mục Vọng, cô đi vào phòng bếp cầm miếng bánh quy lên, ăn xong thì góp ý: "Nên ngọt thêm chút nữa." Mục Vọng lập tức đáp được. Khương Yếm suy nghĩ một lát, thấy không còn gì cần dặn dò thêm, thế là cô cầm áo khoác trên ghế sô pha lên: "Tôi phải đến Cục Quản lý siêu nhiên một chuyến." "Hà Thanh Nguyên nói đã tìm được bùa chữa trị loại cực phẩm, tôi đi xem thử." Dứt lời, cô giải thích đơn giản tình huống hiện tại, Mục Vọng nghe xong thì đứng lên muốn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ghet-co-ta-lai-ra-ve-nua-roi/5044454/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.