Tám giờ sáng hôm sau, Khương Yếm đến ga tàu đường sắt cao tốc, bốn người còn lại cũng đã đến. Thẩm Tiếu Tiếu rất hào hứng, bởi em chưa từng đến Cẩm Xuyên, cả người cứ phơi phới trông như sắp được nhận món quà đặc biệt nào đó. "Em sẵn sàng rồi!" Em xoa xoa tay. "Lẩu xiên que ở Cẩm Xuyên siêu nổi tiếng, buổi trưa chúng ta sẽ ăn món này! Nhưng có nhiều loại lắm, em đăng hai bài viết hỏi bạn bè trên mạng thì mỗi người lại thích một kiểu, khó chọn quá đi mất." "Sao khẩu vị của mọi người lại khác nhau đến thế nhỉ…" "Em biết rồi." Bình Bình dụi đôi mắt buồn ngủ, ỉu xìu bảo: "Ngày nào chị cũng nói mấy câu vô nghĩa, chuyện bình thường vậy mà còn thắc mắc nữa." Thẩm Tiếu Tiếu: "?" Em đau lòng cau mày: "Sao em cứ xỏ xiên chị vậy, con nhóc đáng ghét." Bình Bình chán chẳng muốn nói, cô bé đeo tai nghe lên bắt đầu nghe tin tức nước ngoài. Thẩm Tiếu Tiếu tò mò thò đầu qua nhìn những dòng chữ tiếng anh trên màn hình điện thoại, hoang mang chớp chớp mắt: "Em đã học đến lớp mấy rồi?" "Lớp 11." Bình Bình đáp qua loa. Thẩm Tiếu Tiếu: "Hết kỳ nghỉ này chị cũng lớp 11." Bình Bình: "Em sắp lên lớp 12 rồi." Thẩm Tiếu Tiếu: "Ò…" Thẩm Hoan Hoan bất lực đỡ trán: "Em so với em ấy làm gì." Ngu Nhân Vãn chen vào cuộc trò chuyện: "Giống như không thể so tốc độ làm nhiệm vụ với Khương Khương vậy đấy." "Mỗi ngành nghề đều có chuyên môn riêng mà." Thẩm Tiếu Tiếu gượng cười: "Ừm." "Đừng nói nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ghet-co-ta-lai-ra-ve-nua-roi/5044438/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.