Dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng khi Kim Nguyệt Bạch lao vào cửa thì vẫn bị cảnh tượng trước mắt làm cho mất lý trí. Ghế đổ ngổn ngang đầy trên đất. Mảnh gỗ vụn cộng với đất đá vương vãi tứ tung. Các cô gái tự buộc chân mình vào ghế, vì liên tục vùng vẫy nên mấy chiếc ghế gỗ ngã khắp nơi. Họ cào lên sàn và tường trắng, lớp sơn trắng bị cào tróc, trên tường toàn là vết cào. Họ ngã xuống đất trong tư thế rất không thoải mái, mắt đỏ hoe, khóe mắt vô thức ch** n**c mắt, Thi Tình vì cắn trúng đầu lưỡi mà miệng đang rỉ máu, đầu ngón tay của Tiểu Xuyên đầy bụi bẩn, có ngón đã bị gãy, phần thịt mềm đỏ ở bên trong lộ ra ngoài. Kim Nguyệt Bạch đứng sững vài giây, sau đó mới lấy khăn tay ra chạy về phía Tiểu Xuyên. Cô ấy ngồi xổm xuống, buộc chặt tay đối phương bằng khăn tay. Nhưng người lên cơn nghiện thì đã đánh mất lý trí, cổ họng Tiểu Xuyên phát ra những âm thanh kỳ lạ, vừa giống tiếng gầm rú của xe ô tô, lại vừa giống tiếng chim uống nước, lúc thì kêu vo ve, lúc lại khò khè, chị ấy gỡ khăn tay ra, đẩy mạnh vai Kim Nguyệt Bạch. Kim Nguyệt Bạch đang ngồi xổm, cộng thêm sức của Tiểu Xuyên rất lớn, vậy nên cô ấy đã bị Tiểu Xuyên đẩy ngã, eo ngửa ra phía sau, toàn thân ngã xuống sàn nhà lạnh buốt. Nhưng Kim Nguyệt Bạch chẳng bận tâm. Cô ấy chứng kiến mọi thứ, hiểu rõ sự bất lực và đáng thương của mọi người, giờ đây Kim Nguyệt Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ghet-co-ta-lai-ra-ve-nua-roi/5044430/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.