Thật khó để tưởng tượng câu nói này lại phát ra từ miệng một cô bé tám chín tuổi. Khương Yếm đứng dậy, vắt bỏ nước trên quần áo: "Chúng ta cùng đi." "Mặc dù chưa từng bẻ gãy ai, nhưng cảm giác có lẽ giống như bẻ gãy gót giày vậy." Sợ Nhạc Nhất không đồng ý, Khương Yếm nói thêm: "Việc trốn thoát khỏi viện điều dưỡng là bước đầu tiên để chinh phục thế giới!" Nhạc Nhất bắt đầu cảm thấy thỏa mãn. "Chị cũng không tệ lắm." Tay cô bé cầm kim dài làm vài động tác trong không khí, sắc mặt rất lạnh lùng, nhưng khóe miệng không kiềm chế được hơi cong lên: "Từ giờ trở đi, em là chủ nhân thế giới, chị sẽ là đàn em của em!" Khương Yếm khoa trương nói: "Vậy thì tất cả chúng ta cần phải cố lên." Nhạc Nhất hừ một tiếng, hếch cằm đi ra khỏi phòng, đầu kim bạc trượt trên mặt đất theo hình vòng cung, trông cực kỳ sắc bén, có thể đâm thủng cổ họng của nhiều người. * Sáng sớm nhà xác vắng lặng. Trong nhà xác, Tiểu Thiên đang nằm trên kệ gần bức tường nhất, tai cậu bé bắt đầu ù đi vì sợ hãi. Bên tai cậu bé vang lên những tiếng động, đôi khi giống như tiếng chim hót hay tiếng ếch kêu, loại tiếng động này làm cho cậu bé vô cùng tỉnh táo, mỗi phút mỗi giây trôi qua đều như cực hình. Từ nhỏ cậu bé đã cực kỳ sợ ma quỷ, không dám có dính líu gì đến những chuyện liên quan đến thi thể, thực sự không còn cách nào mới trốn trong nhà xác. Phòng khám nghiệm tử thi chứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ghet-co-ta-lai-ra-ve-nua-roi/5044304/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.