Thẩm Hoan Hoan chậm rãi đưa mắt nhìn về phía cửa sổ. Vừa rồi cô nàng đã nhìn qua, ngoại trừ vết thương nhẹ trên cổ tay của Trần Nhiên Y thì mọi thứ còn lại đều ổn. Lâm Hâm Cửu chắc là vừa bắt được Trần Nhiên Y nên vẫn chưa kịp tra tấn cô nhóc. Trong khi Lâm Hâm Cửu đang tập trung sự chú ý vào Khương Yếm, cô nàng quay đầu và niệm phép. Ánh sáng màu vàng lóe lên trên đầu ngón tay của cô nàng, rồi một vòng dây thừng màu vàng vàng nhạt xuất hiện và quấn quanh cơ thể của Trần Nhiên Y. Đôi mắt của Trần Nhiên Y khẽ động đậy, cô nhóc mở mắt ra rồi cúi đầu nhìn Thẩm Hoan Hoan. Vẻ mặt của cô nhóc rất bình tĩnh, giống như thể mọi chuyện xảy ra ở đây đều không liên quan gì đến cô nhóc vậy. Ngay sau đó cô nhóc lại nhắm mắt lại. Khương Yếm nhìn trạng thái của Trần Nhiên Y: "Đây có phải là trạng thái sau khi bị ô nhiễm bởi khí bẩn không? Sao có cảm giác không hung hãn gì cả thế?" Thẩm Hoan Hoan trả lời: "Cô ấy có thể đến phòng vẽ tranh nên chứng tỏ mức độ ô nhiễm của cô ấy không quá nhiều, ít nhất còn nhớ mình thích gì." "Với cả cũng lạ thật." Thẩm Hoan Hoan nói: "Trần Nhiên Y dùng khuôn mặt của chính cô ấy chứ không phải của Trần Ngưng." Hai người nói chuyện không coi ai ra gì đã hoàn toàn chọc giận Lâm Hâm Cửu. Anh ta lấy bùa chú từ trong túi tiền ra và những câu niệm khó hiểu vang lên. Ngọn lửa bốc cháy trên cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ghet-co-ta-lai-ra-ve-nua-roi/5044255/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.