Phòng livestream rơi vào khoảng lặng. Vương Chức Hoa tóm tắt lại: "Lúc đó Trần Ngưng giống như phát bệnh vậy, thậm chí còn điên rồ hơn cả Hà Sấu Ngọc. Trước đây ở thôn của tôi cũng có một gia đình đông con, con trai làm sai nhưng lại đánh con gái. Lúc đánh con, lực đánh của Trần Ngưng cũng mạnh y như người nọ vậy." Khương Yếm hỏi: "Trần Nhiên Y có nói gì không?" Vương Chức Hoa châm thuốc, hít một hơi: "Con bé nói, mẹ, con không muốn làm bác sĩ, là mẹ muốn làm." "Nhưng vì mẹ, con sẽ cố gắng trở thành bác sĩ." "Con sẵn sàng gánh vác lý tưởng của mẹ, trở thành bản sao của mẹ." "Số khổ mà." Vương Chức Hoa cảm thán. Khương Yếm chẳng còn gì để hỏi nữa. Cô đã biết nhiệm vụ đầu tiên là gì rồi. Khương Yếm định rời đi, nhưng Vương Chức Hoa vẫn đang trong ký ức của mình, thím ấy nghĩ đến những chi tiết khác, cho nên Khương Yếm đã hoãn lại bước chân. Vương Chức Hoa nói đến phần sau của trận đánh đập ấy: "Sau đó Trần Ngưng đã bảo tôi đừng kể chuyện hôm nay cho ai, Nhiên Y cũng xin tôi, mà tôi cũng không tiện can thiệp vào chuyện mẹ con nhà người ta, thế nên tôi đã im lặng. Hôm ấy Trần Ngưng đã trả tiền thuê nhà nửa năm cho tôi, còn mời tôi vào nhà ăn dưa hấu, nhưng tôi từ chối. Lúc đóng cửa, tôi chợt phát hiện cánh cửa không đúng lắm." Vương Chức Hoa mô tả: "Cửa ở đây do tôi tự đi chọn, bề mặt rất nhẵn, nhưng cửa phòng của Trần Ngưng lại thô ráp, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ghet-co-ta-lai-ra-ve-nua-roi/5044251/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.