Cuộc khủng hoảng tài chính mà gia đình Hà Sấu Ngọc phải đối mặt có thể không nghiêm trọng như tin đồn bên ngoài. Có lẽ cô ấy cố tình lan truyền tin đồn để được ở lại nhà tập thể. Khương Yếm suy nghĩ xong, chống cằm quan sát Trần Vãn. Cô ấy cẩn thận gắp thức ăn cho bà lão, có ít nước canh chảy ra từ miệng của bà ấy, cô ấy thuần thục lau đi. Trần Vãn đã làm việc ở đây hơn hai năm, chưa bao giờ tiếp đãi khách nên hơi căng thẳng. Xung quanh không có động tĩnh gì, cô ấy tò mò ngước mắt lên, bắt gặp ánh mắt của Khương Yếm, mím môi ngại ngùng nói: "Em là Trần Vãn, nếu dì Tống biết bạn của con gái dì đến thăm, chắc chắn dì rất vui mừng." Khương Yếm cụp mắt, nhổ xương trong miệng ra. "Đây là lần đầu tiên chị đến đây, bình thường cô ấy không muốn kể chuyện gia đình với chị, cũng không muốn chị giúp đỡ." Trần Vãn nhẹ nhàng thở dài: "Lòng tự trọng của chị Sấu Ngọc quá cao, không thích nhắc đến chuyện riêng của mình ở khắp nơi, sau khi bị bệnh, chị ấy càng không thích nói chuyện, cũng không đến thăm dì nữa, nhưng em biết chắc chắn chị ấy có nỗi khổ riêng…" Cô ấy kể chi tiết về những đức tính tốt của Hà Sấu Ngọc: "Chị ấy tuyển em vào từ hai năm trước. Khi đó, chị ấy luôn thích đùa với em, nói rằng muốn em đọc nhiều sách hơn, có nhiều lựa chọn hơn trong cuộc sống… Còn nữa, khi mẹ em đột nhiên bị ốm, giấy tờ tùy thân của em bị mất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ghet-co-ta-lai-ra-ve-nua-roi/5044242/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.