Người thuê nhà mới mặc sườn xám đỏ đứng ở góc cầu thang, nửa khuôn mặt khuất trong bóng tối, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm thím ấy không biết từ bao giờ. Thím Vương vứt điếu thuốc xuống đất, dẫm mấy cái, đuổi người đi: "Này, cô đứng đó hù chết tôi à? Muốn phát sóng trực tiếp thì làm đi, đừng đứng thù lù đó làm tôi sợ, trái tim tôi không khỏe lắm đâu!" Thím Vương lại nhìn Khương Yếm vài lần: "Tôi nói chứ, trên đời này làm gì có ma quỷ, cô cứ ở đó mà phát sóng trực tiếp mấy hiện tượng siêu nhiên đi, sớm muộn gì cũng tự mình dọa mình thôi! Nhìn cô bây giờ xem, âm u, dọa mấy đứa trẻ sợ hãi." Khương Yếm: "Cảm ơn, tôi sẽ suy xét." Thím Vương: "?" Khương Yếm lấy con búp bê ở sau lưng ra, quơ quơ nó với thím Vương: "Cái này cần phải trả cho chủ nhà không, lúc nãy tôi dọn dưới gầm giường thì thấy nó." Thím Vương nhìn vài lần, phất tay ghét bỏ: "Chắc chắn là búp bê của Hà Sấu Ngọc rồi, người đã chết rồi còn không mau vứt nó đi. Xúi quẩy thật sự, bình thường cô ta hay thích sưu tầm mấy cái thứ này, cách làm việc cũng quỷ dị, cuối tháng trước tôi đi thu tiền nhà còn thấy cô ta mặc váy đỏ cho con trai nữa kìa, chồng cô ta cũng không ngăn cản, chiếc váy đó màu đỏ đậm lắm, hơn nửa đêm còn đứng bên cạnh cửa, dọa tôi thót cả tim!" "Thím có biết lý do tại sao cô ấy lại sưu tầm những thứ đó không?" Khương Yếm hỏi. "Để tìm tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ghet-co-ta-lai-ra-ve-nua-roi/5044223/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.