Hà Thanh Quang cảm thấy bản thân thật sự đáng thương, tuổi già như thế này không những phải canh cổng của Cục Quản Lý mà bây giờ còn phải mặt dày xin đồ của sư điệt mình. Nếu sư điệt* đó là Trình Quang thì cũng được. Trình Quang nhát gan, đầu óc không quá thông minh nhưng cũng kính già yêu trẻ, ông ấy cứ khóc than nghèo thì nhất định sẽ lấy lại được đồ. *Hà Thanh Quang là sư đệ của Hà Thanh Nguyên. Quan hệ với Trình Quang là sư thúc - sư điệt. Nhưng bây giờ là Khương Yếm, ông ấy vẫn còn nhớ người sư huynh nghiêm túc của mình đã giới thiệu Khương Yếm như thế nào… Một học trò bảo bối có thiên phú cao nhưng lại sợ bị người ta để ý nên ông bí mật nhận cô làm học trò. Học trò bảo bối, nghe đi, nghe đi, bốn chữ này toát ra mùi chiều chuộng, cảm giác vô cùng kiêu căng. Nghe qua thì có vẻ không phải một sư điệt biết kính già yêu trẻ! Nhưng đồ của ông ấy… Đồ của ông ấy… Sau khi Hà Thanh Quang đi đi lại lại mười phút, cuối cùng ông ấy cũng cắn răng gọi điện thoại. … Khi Khương Yếm vừa về đến nhà, cô nhận được cuộc gọi từ một người tự xưng là sư thúc của cô. Ban đầu giọng của đối phương rất nghiêm túc, nhưng ngay sau đó ông ấy trở nên lo lắng một cách khó hiểu, không ngừng nhắc đến tâm huyết và đan dược của ông ấy, chỉ vài câu ngắn ngủi mà ông ấy nói lung tung lộn xộn, rõ ràng đầu óc ông ấy không tỉnh táo lắm. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ghet-co-ta-lai-ra-ve-nua-roi/5044217/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.