Đôi mắt cô bé chầm chậm chớp. Cô bé có một đôi mắt rất đẹp, hay nói cách khác, cô bé có một đôi mắt quá thuần khiết, không có một chút tạp chất, đồng tử đen tuyền nhưng không sáng lắm, như bị phủ một lớp bụi. Cô bé chăm chú nhìn Khương Yếm thật lâu, như thể cô bé không hiểu những gì Khương Yếm nói. "Hạ…" Khương Yếm gật đầu. Đôi mắt cô gái dần dần đỏ lên, có lẽ cô bé buồn đến mức sắp khóc, nhưng lại không thể rơi được giọt nước mắt nào. Cổ họng cô bé run rẩy kịch liệt, thật sự quá lâu không nói gì, thế cho nên một câu cũng nói không nên lời, cô bé phát ra một thanh âm khàn khàn, khó nghe. "Hạ… Hạ… Hạ… Cô giáo..." Khương Yếm nói thẳng: "Hạ Tình vì cảm thấy áy náy và chán ghét bản thân nên không thể đầu thai, vì vậy chị đến tìm em." "Có phải tên của em là Niểu Niểu không? " Niểu Niểu tuổi còn nhỏ, mới bảy tuổi, có lẽ không hiểu chán ghét bản thân là gì, nhưng lại hiểu được cảm giác áy náy, vội vàng lắc đầu rồi lại gật đầu, cô bé sợ Khương Yếm không hiểu ý mình, lại vội vàng gật đầu. Khương Yếm giải thích chính xác: "Hạ Tình không nên cảm thấy áy náy, em chính là Niểu Niểu" Niểu Niểu vội vàng gật đầu, sau đó hít một hơi thật sâu, bởi vì đã lâu không ăn uống nên hành động vừa rồi của cô bé quá tốn sức, đủ để khiến cô bé cảm thấy mệt mỏi. Cơ thể quá gầy của cô bé bị khom xuống rất sâu, bị dây sắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ghet-co-ta-lai-ra-ve-nua-roi/5044214/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.