Khi Kim Gia đang quây quần thưởng thức bữa tối trong phòng khách, một tỳ nữ hớt hải chạy vào báo tin:
-Bẩm, vị cô nương hồi sáng lại tới.
Ái Như, sau đó là các tỷ muội khác ngoại trừ Hồ Mẫn, đứng lên tính thu dọn chén đũa để nhường chỗ cho vị khách kia thì Ma Kim vội ngăn cản:
-Này, không sao đâu, cứ ăn uống bình thường đi chứ.
Tuy vậy hắn vẫn quay sang lườm Hồ Mẫn và dặn dò:
-Mở miệng sủa bậy một từ là cấm túc một ngày đấy.
Hồ Mẫn quay mặt chỗ khác ngó lơ:
-Hứ.
Lúc Xích Bích bước gần tới cửa thì mới hay cả nhà người ta đang ăn, nàng cảm thấy có chút ngại ngùng nên ghé tai nô tỳ của Kim Gia nhỏ nhẹ nói:
-Phiền ngươi báo lại cho gia chủ, ta sẽ chờ ngoài này. À phải rồi, hoa viên của phủ các ngươi chắc không cấm vào nhỉ?
-Dạ không, tiểu thư cứ thoải mái ạ. Cơ mà chủ nhân của ta có mời người vào dùng bữa chung.
-À, bảo chàng ấy là ta lót dạ rồi, mọi người cứ ăn ngon miệng, ta chờ gia chủ của ngươi ở chỗ xích đu, nói hắn không vội.
-Dạ vâng, tiểu nữ sẽ bẩm báo lại cho ngài ấy ngay.
.
Xích Bích tựa lưng trên chiếc xích đu, ngẩng đầu ngước nhìn đêm trăng tỏ, thi thoảng có vài đám mây đen giăng lối nhưng chẳng thể nào ngăn được vầng hào quang sáng rực.
Nàng hít một hơi sâu, trong lòng có chút hồi hộp: "Mặc dù xung quanh có hàng chục kẻ đang ẩn trong bóng tối lăm le nhưng không khiến ta cảm thấy khó chịu. Thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-du-ky-cuu-giai-gioi/380785/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.