Hội nghị nhỏ tại Kim Gia cũng đến lúc kết thúc. Trần Tiếu Ngạo và tên sư đệ Diệp An Tinh lịch sự xin phép rời đi trước để làm chuyện trọng sự. Những người còn lại trong bàn thấy vậy thì đồng loạt đứng dậy.
Ma Kim cũng không có ý định cản trở, hắn cúi chào một cách kính cẩn:
-Đa tạ các tiền bối đây đã bằng lòng hợp tác.
Trần Tiếu Ngạo vui vẻ đáp lại:
-Đệ đừng khách khí như vậy.
Sau đó y nhìn phía các nữ tử, mỉm cười thân thiện nói:
-Các sư muội, cáo từ! Hẹn có dịp gặp lại ở tông môn.
Rõ ràng đây là Trần Tiếu Ngạo ra ám hiệu ý chỉ Chu Tịnh Y cùng rời đi với mình. Ả cũng thừa biết điều đó, nhưng bây giờ mọi hành tung của ả đều không được phép rời khỏi tầm mắt của Ma Kim, chí ít là cho đến khi có sự chấp thuận của hắn.
Lúc này Ma Kim quay về phía lão thành chủ, lão ta biết ý liền ngỏ ý cáo lui:
-Ta đây cũng phải về phủ thành chủ một chuyến.
Ma Kim vui vẻ cười nói:
-Đại nhân đi cẩn thận! Có dịp rảnh cứ ghé sang đây để tiểu nhân tiếp đãi.
-Công tử khách sáo quá rồi.
Tên đội trưởng cảnh vệ binh cũng theo bước thành chủ. Điều này vô hình chung khiến cho Trần Tiếu Ngạo không thể chần chừ được mà phải rời đi, trong lòng có chút bực dọc "Con ả họ Chu này, có vẻ chưa muốn bỏ qua cho Thiên Khả sư muội. Mong là ả ta không làm hỏng chuyện."
Duy nhất Đặng Hạ Anh là mặt dày xin xỏ:
-Kim gia chủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-du-ky-cuu-giai-gioi/380774/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.