Phụ mẫu mặc lại y phục chỉnh chu thì mấy đứa nhỏ mới được quyền tự do cử động. Xem ra vẫn chẳng đứa nào biết ban nãy xảy ra chuyện gì, khi gặp Hồ Mẫn thì Tiểu Thu còn lễ phép dạ thưa:
-Mẹ mới tới ạ, ban nãy cha kiểm tra thực lực của bọn con đó!
Hồ Mẫn cười lớn đáp:
-Kiểm tra thế có thích không để mẹ kêu cha con làm thêm hiệp nữa.
Ma Kim nghe vậy liền vỗ mạnh vào lưng nô lệ và nhẹ nhàng nói:
-Tư chất các con khá, nhớ cố gắng chăm chỉ, ắt sẽ thành tài.
Tiểu Xuân bèn thắc mắc:
-Còn Hạ muội thì sao ạ? Suốt nãy giờ muội ấy vẫn đang ngủ mà phải không ạ?
Tuy ban nãy Ma Kim đã dùng Khiển Xạ Kỹ để rút toàn bộ kim châm ra khỏi người mấy đứa nhỏ, nhưng mà Tiểu Hạ vẫn nằm im bất động trên giường, miếng vải trắng che khuất đầu.
Ma Kim ngồi xuống giường, chồm người qua vén tấm vải lên thì nó ướt nhèm, thoạt nghĩ đây là dục thủy của Hồ Mẫn thấm đượm nhưng không, hắn bất ngờ khi thấy khóe mắt của Tiểu Hạ cay cay, môi mím chặt, đang khóc thầm.
Ma Kim mủi lòng, liền sà người xuống ôm chầm lấy con bé, nhẹ nhàng an ủi:
-Con làm sao thế? Có chuyện gì, nói ta nghe.
Tiểu Hạ thầm thì nói nhỏ:
-Cha mẹ ức hiếp bọn con, sự việc ban nãy, tuy chỉ dùng tai nhưng con thừa biết hai người đã làm việc đồi trụy. Cha phải chịu trách nhiệm vì đã vấy bẩn tâm hồn bọn con.
Ma Kim bỗng nổi lên thú tính, muốn dùng mị lực để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-du-ky-cuu-giai-gioi/380751/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.