Ma Kim rời khỏi phòng thì thấy ba tiểu nha đầu đang quỳ gối. Hắn khẽ mỉm cười trước sự đáng yêu này, liền nói:
-Ta bảo các con ra ngoài đứng đợi chứ chứ có bắt quỳ đâu. Mau đứng dậy nào.
Ba tỉ muội nhện yêu vẫn quỳ gối, gương mặt làm ra vẻ đáng thương.
Tiểu Hạ òa lên nức nở:
-Bọn con bất hiếu, làm trái lời cha mẹ, bọn con đáng bị trừng phạt. Chừng nào cha tha lỗi cho bọn con thì bọn con mới đứng lên.
Hai đứa con lại cũng sụt sùi nước mắt dài nước mắt ngắn.
Ma Kim thế mà không bị những lời đó làm xao động, lại còn dùng tay bóp cổ Tiểu Hạ, nhấc bổng con bé lên, lạnh lùng nói:
-Trừng phạt? Được thôi.
Nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ ngầu đang trợn trừng của cha Kim, Tiểu Hạ khiếp vía, muốn rớt cả trái tim ra ngoài, mém tí nữa không kiềm được là ướt quần rồi.
Tiểu Xuân và Tiểu Thu run lẩy bẩy, quỳ cũng không vững, tuy nhiên vẫn cố lết tới ôm chân hắn nài nỉ van xin:
-Cha ơi, bọn con xin lỗi mà cha ơi! Bọn con không dám nhìn trộm nữa đâu.
Ma Kim vẫn chưa hài lòng, Tiểu Hạ chân không chạm đất, cố giãy giụa trong bất lực.
Mãi một phút sau hắn mới buông tay, đeo mặt nạ lên rồi quay người bỏ đi, để lại đứa trẻ đáng thương nằm bất tỉnh trên sàn.
Có gọi thế nào vẫn không thấy Tiểu Hạ tỉnh dậy, Tiểu Xuân và Tiểu Thu vội đập cửa cầu cứu Hồ Mẫn nhưng mà người mẹ vô trách nhiệm này đang tận hưởng khoái lạc nên chẳng mảy may
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-du-ky-cuu-giai-gioi/380713/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.