Triều đình thấy đội quân của Kim gia làm việc quá hiệu quả, thế là lại cử đi dẹp loạn giặc Sa ở chiến trường Mạt Thổ.
Ma Kim đương nhiên từ chối rồi "Mẹ nó. Bị cưỡng trên núi chưa đủ hay sao lại muốn ta bị cưỡng giữa hoang mạc."
Đối với hắn, việc chiếm lĩnh bộ ba Hoàng Hà, Lưỡng Hà và Khánh Hòa đã quá đủ.
Thời gian hắn nghiên cứu sách lược và thực hiện công tác chỉ đạo đã chiếm hơn hai buổi trong một ngày, giải quyết nhu cầu sinh lý của mấy con điên một canh giờ nữa là chỉ còn đúng ba canh giờ để chợp mắt.
Đấy là khi hắn đang rời xa Ái Như và Tuyết Hân, chứ mà ở gần khéo phải bỏ thêm thời gian để đi mua sắm các kiểu, rồi lại còn phải chăm sóc ba đứa tiểu nhện "Ôi nhức cả đầu!"
Nói đi cũng phải nói lại, Ma Kim chỉ bận rộn vào khoảng thời gian lúc bắt đầu sự kiện. Nếu khởi đầu trơn tru thì các nô lệ của hắn sẽ lo liệu ổn thỏa việc vận hành, trừ khi có đứa nào nhớ chủ nhân đến nỗi muốn nghe giọng khiển trách của ngài ấy thôi.
Vào mấy lúc không có việc gì làm, Ma Kim hay đì Vũ Nguyệt cho bỏ ghét.
Trong khi nô lệ của hắn ngoài kia đang làm việc ngày đêm phụng sự cho tương lai Nhật Nguyệt thì một ả tù nhân lại thảnh thơi trong dâm động, sắp trở thành sủng nô của bốn con hồ yêu, lại còn được hưởng ké mấy buổi Cực Lạc Châm Cứu.
-Này, tướng quân, ngươi biết múa không? (Ma Kim)
-Nói ta sao? Ta không biết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-du-ky-cuu-giai-gioi/380696/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.