-Lúc đó ta thật sự không thể kiểm soát hành vi mà. Các nàng phải tin ta!!!
Ma Kim vẫn đang cố giải thích trong lúc ngâm bồn cùng ba đạo lữ xinh đẹp.
-Có gì ngày mai thiếp sẽ ghé qua bên đó hỏi thăm hai người họ rồi tính sổ với chàng sau. (Ái Như)
Ma Kim thở dài và nói:
-Tí hồi ta lại phải về hầm ngục một chuyến.
-Giữa đêm bọn điên đó lên cơn thêm lần nữa nhỉ? (Hồ Mẫn)
-Sao lại dùng từ xúc phạm với các tiền bối như thế? (Ái Như)
-Úi, tỉ không biết đám hồ ly tinh đó điên như nào đâu. Mém tí nữa là muội cho Bạch Miêu ăn quách bọn họ rồi. (Hồ Mẫn)
-À phải rồi, ta ân ái với bọn chúng chắc là học lỏm được vài kĩ năng. Để phân tích xem nào. Hấp Tinh Đại Pháp, vứt. Hồ Trảo, vứt. Mị Ảnh, tạm ổn. Lửa Hồ Ly, cũng ổn, Phi Hồ, ổn, mà không, Dịch Chuyển của ta ngon hơn.
-Nãy giờ anh nói gì thế em không hiểu. (Tuyết Hân)
-À thì anh có thiên phú là ân ái với ai sẽ học kĩ năng của người đó à, lại còn tự động nằm thành cảnh giới cao nhất luôn. Đống kĩ năng anh liệt kê ban nãy là của đám hồ yêu á. (Ma Kim)
-Sao mà anh giỏi dữ vậy. (Tuyết Hân)
-Phu quân của các em mà chứ lị. (Ma Kim)
-Hồ Trảo nghe hay đấy, dạy cho em đi! (Hồ Mẫn)
-Anh cũng còn có cái Miêu Trảo thấy được hơn, à mà các em nghe anh, cứ luyện thành Phân Thân Kĩ đi. Luyện xong rồi dùng nó để luyện thứ khác sẽ lên nhanh hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-du-ky-cuu-giai-gioi/380691/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.