-Được thôi.
Ma Kim nghĩ bụng nốt lần này là được rồi. Hắn vẫn như thường lệ hôn hít nồng nhiệt, tranh thủ cởi y phục đối tác ra. Khe suối ửng hồng đã lênh láng mời gọi long thần nhập thủy.
Ma Kim nhìn đám cỏ rậm rạp nghĩ lại hình ảnh Mộng Dao tỉ tỉ lõa thể "Thực sự khá giống nhau, chỉ khác là hồ yêu này màu vàng mạnh mẽ còn đệ nhất mỹ nhân là màu hường cá tính."
Thấy Ma Kim bất chợt cười, Đại Hồ có chút xấu hổ, bèn hỏi nhỏ nhẹ:
-Có gì lạ lắm sao?
-À không có, nó đẹp lắm, ta vào nhé?
Đại Hồ "ừm" kèm theo cái gật đầu trong rất thục nữ.
Vách ngăn trăm năm đó bị phá vỡ khiến cho ả ta khá là đau đớn. Ma Kim thì đã quen với việc hưởng thụ cái ngàn vàng rồi nên thấy cũng chả có gì đặc biệt, nếu có thì là của yêu nhân cứng hơn của phàm nhân.
Đôi nam nữ đẩy đưa nhịp nhàng trong ánh bình minh rực đỏ, khi mà từng đàn chim bắt đầu rời tổ đi kiếm ăn và cây cối xanh tươi ưởn mình đón lấy tia nắng ban mai.
Riêng Đại Hồ thấy chẳng sướng mấy, tuy nhiên nàng lại khá thích thú trong việc tận hưởng nỗi đau đầu đời này.
Xong xuôi, Ma Kim ôm lấy nàng tâm tình thủ thỉ:
-Tỉ thích làm điều gì nhất?
-Để xem nào, hừm, ta không biết nữa. Còn ngươi thì sao?
-Đệ được vui đùa bên người thân.
-Ta chắc có lẽ cũng giống ngươi đây.
-Ừm, ai lại không thích việc đó cơ chứ.
Nằm ôm ấp suốt mấy chục phút mà Ma Kim vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-du-ky-cuu-giai-gioi/380688/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.