-Anh yêu à, anh là người tốt hay người xấu thế?
Ma Kim đang ngồi vuốt ve Bạch Miêu, nghe Hồ Mẫn hỏi thế, liền ôn tồn đáp:
-Anh chỉ đang cố trải nghiệm nhiều nhất thôi. Anh nói cho em chưa nhỉ, về việc anh trải nghiệm càng nhiều thực lực sẽ càng mạnh.
-Có chuyện thần kỳ như thế sao. Nhưng mà, tại sao anh lại sợ mấy tỉ muội Ái Như? Trải nghiệm sợ vợ à?
-Anh không sợ, chỉ là anh muốn có người làm điểm dựa cho anh không quá bị tha hóa mà thôi. Vì làm nhiều điều tốt chưa chắc là người tốt, nhưng làm một điều xấu đã dễ gây nghiện rồi. Em đấy, sau này đừng để bọn họ biết những việc xấu xa chúng ta làm, bởi vì nếu họ biết rồi thì anh sẽ không còn e dè nữa.
-Hứ, sao cũng được, nhưng mà lúc bị bắt quả tang, trông anh hốt hoảng vui chết đi được.
-À còn một việc nữa khiến anh phải bằng mọi cách kiếm thứ gì đó để làm chính bất kể thiện ác đó là nếu anh nhàn rỗi thì sẽ xảy ra biến sự. Cho nên trong lúc chờ đợi Thiên Khả, anh phải chạy lung tung khắp thành kiếm việc để làm.
-Anh lại đùa rồi, nếu anh đi quậy phá khắp nơi mới sinh chuyện, chứ ngồi không thì hà cớ gì người khác lại tìm tới anh
Vừa dứt lời, Hổ Trung vội chạy vào phòng khách báo cáo:
-Bẩm chủ nhân, kỳ quán phía Bắc và phía Đông xuất hiện hai kẻ khả nghi.
-Nam hay nữ thế?
-Dạ bẩm, là nam nhân.
-Được rồi, ngươi lui đi.
Hồ Mẫn ngạc nhiên, trong lòng khá hứng thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-du-ky-cuu-giai-gioi/380669/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.