Ma Kim và Hồ Mẫn tiếp tục tìm kiếm vũ khí, chỉ còn một vòng ngoài cùng nữa thôi là xong.
Nhưng mà trời xui đất khiến, bọn họ lần nữa gặp lại đám tu tiên kia, sẽ không có chuyện gì nếu như một trong số người đó đang cầm theo cây lưỡi hái quen thuộc.
Bốn tiên nhân lại lần nữa thủ sẵn tư thế khi Ma Kim tiến lại gần.
Hắn cười nói thân thiện:
-Này huynh đài gì đó ơi, hình như huynh nhặt được đồ của ta.
-Chẳng phải khi nãy các hạ đi hướng kia sao?
-À thì ta vì tìm cây lưỡi hái này nên đi theo vòng tròn để tìm kiếm cho dễ.
-Các hạ nói cây lưỡi hái này của các hạ sao?
-Đúng rồi, nếu không phiền thì mong huynh đài đây trả lại, ta lấy số thảo dược này coi như để hậu tạ.
-Thứ này đúng là nhặt được, nhưng người nhặt không phải ta. Làm phiền các hạ đợi một tí để ta bàn lại với các đồng môn.
-Được thôi, không gấp, không gấp.
Một nữ nhân tóc ngắn ngang vai liền góp ý:
-Có vẻ như hắn nói thật, sư huynh trả hắn rồi lấy số thảo dược đi, chúng ta nãy giờ tìm kiếm chẳng thấy, thứ vũ khí này cũng tầm thường chẳng có linh khí.
Tên nam nhân mặc áo xanh trông máu chiến nói lớn, dường như không sợ Ma Kim và Hồ Mẫn nghe thấy:
-Haha, tỉ thật ngốc quá, nếu như thứ này tầm thường, há hắn lại nỡ giao ra đống thảo dược kia.
Một nữ nhân tóc búi cao cũng tham gia vào:
-Nếu như bọn chúng xài lưỡi hái, chắc chắn đến chín phần là tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-du-ky-cuu-giai-gioi/380655/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.