Sau khi đã no bụng, Hồ Mẫn bắt đầu giở thái độ nghênh ngang chọc tức Ma Kim.
-Này, tên khốn nạn, ngươi cũng tu ma sao lại hại bọn ta?
-Nhất giai đúng lý thì chưa phân loại đâu, ta đây đang định thử tu tiên đấy.
-Haha, nực cười, ở nơi linh khí ít ỏi thế này, nếu tu tiên thì sao mà tu vi của ngươi tăng nhanh thế.
-À thì, ta có chút thiên phú đặc biệt. Này, hôm qua quên nói, sau bảy ngày, ta sẽ giao hợp với ngươi, giúp ngươi thăng lên hậu kì viên mãn, lúc đó thì ngươi có thể dùng số nguyên liệu cất trong kia để thăng lên nhị giai rồi. Lúc đó thương tích của ngươi cũng sẽ chữa khỏi nhờ vào vũ hồn.
-Làm sao mà ngươi biết nơi ta giấu nó?
-Do ngươi nói cho ta mà.
-Ta không hề.
-À nhầm, là ngươi nhưng không phải là ngươi.
-Thứ đó quý giá đến vậy, ngươi không cướp đoạt sao?
-Không, thứ đó tệ lắm, ta cần nguyên liệu tốt hơn, linh cảm mách bảo rằng, nguyên liệu thăng lên nhị giai ảnh hưởng rất lớn tới phẩm chất của vũ hồn, con mèo của người kém cỏi, trong Địa Ngục còn không thể xuất ra.
-Con mèo, Địa Ngục?
-Vũ hồn của ngươi là một con mèo ấy. Còn Địa Ngục thì khi nào ngươi lên Thượng Giới sẽ biết thôi, nó nổi tiếng lắm.
-Gia tộc ta chưa từng có ai là tu chân giả, sao ngươi có thể biết được vũ hồn của ta, thậm chí dù có cùng huyết mạch, thì loại vũ hồn cũng khó mà đảm bảo giống nhau. Còn cái gì mà Thượng Giới, ngươi không phải nghịch thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-du-ky-cuu-giai-gioi/380644/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.