-Khốn khiếp, ta thực sự đã chết rồi sao?
Cảnh vật tối sầm lại, Ma Kim cố gào lên trong tuyệt vọng...
Mở mắt, hắn thấy bản thân đang nằm trong một cái hẻm nhỏ, cơ thể có chút mệt mỏi.
Theo bản năng liền đứng dậy nhìn xung quanh, nhưng nhanh chóng khụy xuống, hắn đành cố nương theo bờ tường mà đứng lên.
"Chiều cao này, ta đang trong vóc dáng thanh niên. Cơ thể này khá yếu đuối nhỉ, mùi rượu. Khoan đã, ta là ai, khốn khiếp, ta là Ma Kim mà, ta đang ở đâu?" Hắn suy nghĩ, não của hắn đang hoạt động hết công suất.
Đầu hắn bỗng đau nhức dữ dội, cố gượng "Nô lệ, em có ở đó không?"
Không có âm thanh hồi đáp.
Hắn bất lực ngồi xuống tựa lưng vào tường: "Ta đã chết, ta đang ở đâu thế này, ta, aaaaa, rốt cuộc là có chuyện gì, sao có những kí ức khác đang víu lấy ta. Ta, Nguyễn Kim? Không, rốt cuộc là gì đây. Ta có cha mẹ sao? Cha mẹ ta đã chết? Vô lý, mẹ ta là Ly Ly mà, ta làm gì có cha. Con mẹ nó chứ. Khoan đã, những ngôn từ này là sao?"
Hắn vẫn ngồi bất động ở đó, cố đọc chính kí ức của bản thân, rồi cười lớn:
-Hahaha, ta đoạt xá một tên cặn bã sao? Một tên nghiện cờ bạc, sắc tửu khiến nhà tan cửa nát, cha mẹ bị người khác bức chết. Hahaha!
Nước mắt của hắn tuôn trào, hắn úp mặt vào đầu gối khóc nức nở.
-Ta nhớ mẹ Ly Ly, ta nhớ Tử Nguyệt, ta nhớ Mộng Dao, ta nhớ Lisa, ta nhớ Thượng Giới. Ta không muốn sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-du-ky-cuu-giai-gioi/380632/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.