Sáng sớm, Ma Kim lay người Tử Nguyệt đánh thức nàng, nàng còn nũng nịu nói mớ xin được nướng thêm một tí như hồi dưới địa ngục. Hắn cười nhẹ, cúi người xuống trao nàng một nụ hôn. Lúc này nàng mới chịu tỉnh, dùng tay đẩy hắn ra, đỏ mặt ngập ngừng:
-Đệ dám sàm sỡ ta.
-Chịu tỉnh rồi sao. Tỉ chuẩn bị sửa soạn tí còn đi tới Tàng Kinh Các.
Tử Nguyệt ngồi dậy, nhìn xuống cơ thể mình đang trần trụi liền vội kéo tấm chăn lên che. Nàng nhớ lại đêm qua, khi Ma Kim ôm nàng ngủ, nàng đã nảy ra ý tưởng đóng vai Ly Ly, dùng bầu ngực không có sữa cố mớm cho bé trai bốn tuổi đang mơ màng ngủ. Mặt nàng ửng đỏ, hét lên:
-Quay chỗ khác cho người ta thay đồ.
-Biết rồi khổ quá, đệ ra ngoài phòng khách trước nhé.
Ma Kim ra đó đợi hơn nửa canh giờ... hắn nghĩ về nhân sinh, về vũ trụ, về tương lai về quá khứ, về nô lệ, về địa ngục, về thượng giới. Người đầu tiên bước ra là Mộng Dao, nàng hôm nay diện một bộ đồ rất đẹp, dáng vẻ rất thoải mái ung dung bước tới ngồi bên bàn. Ma Kim hỏi:
-Huyết tinh khối đó tỉ dùng thấy có tốt không?
-Hả, những thứ chất lượng như thế đây là lần đầu tỉ được dùng đó. Trước đây có nếm qua thử thượng phẩm huyết tinh, nhưng thứ lần này có vẻ còn cao cấp hơn.
-Đúng rồi, số đó toàn bộ là cực phẩm huyết tinh thể.
-Hả, thật sao? Đệ tốt với tỉ quá. Tỉ không biết phải cảm tạ thế nào đây
-Dùng ổn thì tỉ lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-du-ky-cuu-giai-gioi/380591/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.