Tô Niệm Đường từ từ mở mắt, khẽ cựa quậy khỏi vòng tay của Kỷ Lang: “Anh Kỷ Lang …”
Kỷ Lang duỗi tay nhìn cô một cái, rồi lại ôm chặt cô vào trong lòng. Anh lấy tay nhẹ nâng đầu cô, hôn cô thật sâu.
Một lúc lâu sau mới chịu buông cô ra.
“Đường Đường …” Kỷ Lang gọi tên Tô Niệm Đường.
Tô Niệm Đường nghẹn giọng: “Anh Kỷ Lang! Em xin lỗi, em để anh phải lo lắng …”
“Chỉ cần em tỉnh lại là tốt rồi.” Kỷ Lang lại ôm cô vào trong lòng. Giờ khắc cảm nhận được cô suýt chút nữa biến mất khiến tâm anh run sợ từng hồi.
Tô Niệm Đường chôn đầu trong lồng ngực Kỷ Lang, rưng rức: “Cố Minh Sinh đi rồi, IA cũng đi rồi…”
Kỷ Lang xoa xoa đầu cô: “Em biết IA đi rồi?”
Tô Niệm Đường gật đầu: “Vâng! Cô ấy có nói với em. Cô ấy còn bảo, nếu như sau này gặp phải sự việc đả kích nặng nề, cô ấy vẫn sẽ quay lại …”
Kỷ Lang khẽ cười … Quả đúng là phong cách IA.
“Em còn có anh. Đường Đường, bây giờ em không chỉ có anh, mà còn có con. Do vậy, Đường Đường, em đừng đau lòng, cũng đừng khổ sở …” Kỷ Lang nâng đầu cô lên, hôn nhẹ lên trán.
“Con?” Tô Niệm Đường không tin vào tai mình: “Con gì chứ?”
“Cô ngốc, em có thai … Em đã mang thai con của chúng ta!”
Kỷ Lang đưa Tô Niệm Đường về nhà.
Bà Kỷ đến bệnh viện không thấy hai người bọn họ, thì cực kỳ lo lắng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-tu-duy/2111109/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.